nàng biết các ca ca chắc chắn rất lo lắng cho nàng, muốn mở mắt nói với bọn họ rằng nàng không sao, nhưng mí mắt thật sự nặng quá, mới mấp máy thôi đã khép lại lần nữa.
Lúc đến gần, Bảo Cân, Bảo Lục đang ở ven đường đỏ mắt lo lắng, thấy được thân ảnh của ba huynh đệ, vội vàng gọi to: “Đại công tử, nhị công tử, Tam công tử……” Sau đó nhìn thấy trên lưng Lục Lưu còn cõng một người đi lên, liền biết là ai, lập tức chạy tới khóc òa lên, “Tiểu thư, cuối cùng tiểu thư cũng đã trở lại.”
Kiều Nguyên Bảo cùng Thụy Vương cũng chạy tới. Hốc mắt của Kiều Nguyên Bảo có chút phiếm hồng, hiển nhiên là đã khóc, về phía Thụy Vương nhìn thấy Lục Lưu tìm được Giang Diệu tất nhiên mừng rỡ không thôi, nhưng thấy chỉ có một mình Giang Diệu, mới sốt ruột dò hỏi: “Hoàng huynh đâu? Sao Hoàng huynh còn chưa lên?”
Sau khi nghe được phía sau lại có động tĩnh, thấy là Cảnh Huệ Đế cùng Hoàng Hậu đã trèo lên, Thụy Vương mới vội vàng chạy đến xem tình trạng hiện giờ của Cảnh Huệ Đế