Nhưng chuyện này thật sự có chút kỳ quái. Tào Tư đã kêu ba Thẩm dẫn Thẩm Niệm Niệm tới, thì chứng minh đã suy nghĩ nhận cô ta làm học trò, nhưng tại sao sau đó lại hối hận chứ? Thầy Tào Tư không phải người không có nguyên tắc như vậy. Thẩm Hạ Lan nghĩ không hiểu, lại biết bây giờ cũng không thể đi hỏi, vì cô biết gần đây Tào Tư có một buổi biểu diễn sắp tổ chức. Tạm thời gác chuyện này lại, Thẩm Hạ Lan cười nói: “Có tay vĩ cầm cấp thiên vương là tớ đây, tớ không tin không ai quan tâm cậu” “Đó là đương nhiên, đi thôi, nhà vĩ cầm tương lai”
Lam Tử Thất vui vẻ khoác tay Thẩm Hạ Lan đi ra ngoài.
Lúc Thẩm Hạ Lan rời đi còn có chút không cam lòng nhìn của nhà nhà soạn nhạc thần thánh một cái, đáy mắt lướt qua tia kiên trì. Cô nhất định sẽ tìm cơ hội đến nữa. Cùng Lam Tử Thất rời khỏi nhà nhà soạn nhạc thần thánh, Thẩm Hạ Lan định đi mua một cây vĩ cầm.
Cô biết vĩ cầm không rẻ, nhưng vì Lam Tử Thất, cô cảm thấy tiêu rất đáng.
Hai người đi cửa hàng lựa đàn, lại không nghĩ tới gặp Thẩm Niệm Niệm ở đây. “Ồ, thật sự là ai cũng đến xem đàn, sao nào? Mua vĩ cầm à? Cô biết kéo sao?”
Lời nói trào phúng của Thẩm Niệm Niệm bật ra. Tính tình nóng nảy của Lam Tử Thất lập tức xông tới. “Cô có ý gì? Cả thế giới chỉ có biết kéo vĩ cầm sao? Tiếc quá, có kéo có hay thì thầy Tào Tư không phải cũng không nhận cô làm học trò sao?” Sắc mặt Thẩm Niệm Niệm lập tức trầm xuống. “Các người đừng quá đắc ý, nếu có bản lĩnh, thì các người đến tham gia cuộc thi vĩ cầm tháng sau, đến lúc đó nếu các người có thể thắng tôi.” “Thế nào?”
Câu này là Thẩm Hạ Lan hỏi. Từ sau khi biết thân phận và bối cảnh Thẩm Niệm Niệm không đơn giản, Thẩm Hạ Lan đã sinh ra hứng thú với người phụ nữ này.
Trước đây nể mặt ba mẹ Thẩm, cô không muốn tính toán với cô ta, nhưng bây giờ rõ ràng là không thể nào, nếu cô ta thật sự tham dự vào tai nạn xe của Tổng Đình, Thẩm Hạ Lan tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Thẩm Niệm Niệm nhìn Thẩm Hạ Lan, cười lạnh nói: “Cô thật sự dám đến tham gia à? Thẩm Hạ Lan, cuộc thi vĩ cầm cũng không thua kém thi thiết kế xe hơi, tôi đoán ngay cả vĩ cầm kéo thế nào cô cũng không biết đi?”
“Chuyện đó không tới lượt cô lo. Chỉ cần cô nói cược thắng thì có gì là được, nếu tôi vượt qua cô trong cuộc thi, cô sẽ thế nào?” “Cô muốn tôi thế nào?” Thẩm Niệm Niệm rõ ràng vô cùng tự tin với kỹ thuật vĩ cầm của mình. Thẩm Hạ Lan cười nhạt nói: “Không thì thế này, chỉ cần cô trả lời ba câu hỏi của tôi là được.”
“Đây là cược gì vậy?”
Thẩm Niệm Niệm khẽ cau mày, có ý phòng bị Thẩm Hạ Lan. “Sao nào? Không dám? Hay là kỹ thuật vĩ cầm của cô cũng chỉ là bản lĩnh chém gió mồm thôi?” Kể khích tướng của Thẩm Hạ Lan quả nhiên có tác dụng.
Thẩm Niệm Niệm ngưỡng cổ, tức giận đùng đùng nói: “Cược thì cược, tôi sợ cô sao? Thẩm Hạ Lan, tôi nói cho cô biết, vĩ cầm của tôi hiện tại đã cấp bốn rồi, cô muốn vượt qua tôi? Kiếp sau đi. Cô biết muốn thăng cấp vĩ cầm khó khăn cỡ nào sao? Dù cô biết vĩ cầm, có lẽ cũng chỉ sơ cấp, muốn vượt qua tôi căn bản không thể nào, tôi khuyên cô vẫn là đừng tự chuốc lấy nhục”
Nghe thấy vĩ cầm của Thẩm Niệm Niệm đã cấp bốn, đáy lòng Thẩm Hạ Lan lộp bộp một chút.
Vĩ cầm của cô mới cấp ba.
Muốn thăng một cấp trong một tháng, thật sự không phải chuyện dễ dàng.
Nhưng chuyện Thẩm Hạ Lan muốn biết thì nhất định phải biết. Cô nhìn Thẩm Niệm Niệm, lạnh lùng nói: “Cô đừng quản tối cấp mấy, hôm thi đấu xem kết quả là được.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!