Mặc kệ nghi vấn trong lòng, Thẩm Hạ Lan vẫn nhấc máy. “Niệm Vi?”
Tính tình hai người hợp nhau, không nói cũng biết sẽ trở thành bạn tốt của nhau. “Có rảnh không? Đi ăn sáng chung không?” Tiêu Niệm Vi nói thẳng.
Thẩm Hạ Lan sững người, nhìn thoáng qua Diệp Ân Tuấn bên ngoài, có hơi do dự nói: “Cô không ở bên chồng với con gái à?”
“Chồng tôi dẫn con bé đi rồi, lát nữa tôi đến bệnh viện. Tùy cô, nếu cô không rảnh thì thôi.” Tiêu Niệm Vi nói xong thì định cúp máy. Thẩm Hạ Lan vội vàng nói: “Ăn ở đâu?” “Dưới tòa khách sạn của cô, tiệm bánh bao đối diện khách sạn “Lát nữa gặp”
Thẩm Hạ Lan mặc dù không biết Tiêu Niệm Vi tìm mình làm gì, nhưng đây là lần đầu tiên Tiêu Niệm Vi hẹn mình, cô vẫn muốn đi đến nơi hẹn.
Chẳng qua Thẩm Hạ Lan cảm thấy có lỗi với Diệp Ân Tuấn đang đứng ở bên kia. Diệp Ân Tuấn nhìn thấy Thẩm Hạ Lan thức rồi, lúc này mới dập thuốc, sau đó dừng lại một lát mới vào phòng ngủ.
“Thức rồi sao?” “Ừm” Khuôn mặt Thẩm Hạ Lan tươi tỉnh, dáng vẻ dịu dàng kia khiến cho Diệp Ân Tuấn cảm thấy thoả mãn. “Có việc gì muốn xin anh à?” Diệp Ân Tuấn cười nhẹ.
Thẩm Hạ Lan ho một tiếng nói: “Không tính là xin, chỉ là Tiêu Niệm Vi rủ em đi ăn sáng chung với cô ấy, cho nên em không thể cùng anh ăn sáng được”
Diệp Ân Tuấn có chút buồn bực.
Sao hết người này tới người khác muốn đoạt vợ với anh vậy? “Anh đi cùng được không?”
Thẩm Hạ Lan nhìn dáng vẻ uất ức của Diệp Ân Tuấn, lập tức thấy có hơi buồn cười. “Giữa con gái bọn em có chuyện riêng tư, anh ở đó không thích hợp đầu, với lại anh xem cậu Lương cũng không có đi theo kìa”
“Anh ta sao có thể so với anh. Lương Thiệu Cảnh chính là đồ ngốc, vợ tốt ở bên cạnh không biết quý trọng, em đợi mà xem, có ngày anh ta phải khóc.”
Thẩm Hạ Lan không có ý kiến gì về đánh giá của Diệp Ân Tuấn dành cho Lương Thiệu Cảnh. “Anh đó, sao lại nói anh em của mình như vậy? Được rồi, thiệt thòi cho anh, lát về em cùng anh đi dạo thành phố B, em đi chuẩn bị trước chút, bữa sáng anh tự giải quyết đi nhé, được không?”
Thẩm Hạ Lan sờ mặt dỗ dành Diệp Ân Tuấn như một đứa bé. Có hơi lạnh. Có thể thấy được anh đã ở ngoài khá lâu.
“Có chuyện phiền lòng nào có thể xử lý được thì xử lý đi, không thể xử lý thì bỏ qua, nhưng mà ít nhiều gì cũng phải ăn sáng, đừng lo lắng quá”
Thẩm Hạ Lan nói xong những lời này thì đi vào trong nhà vệ sinh. Diệp Ân Tuấn khẽ cười. Cô gái này dường như trưởng thành hơn nhiều rồi. Anh cười mỉm, sau đó lắc đầu. Thẩm Hạ Lan sau khi chuẩn bị xong thì nhanh chóng xuống lầu, đi đến tiệm bánh bao đối diện thì thấy Tiêu Niệm Vi mặc một bộ đồ trung tính ngồi ở đó.
“Cô dậy sớm thế?”
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng ngồi xuống, gọi một đĩa sủi cảo hấp, một chén cháo.
Tiêu Niệm Vi vừa ăn vừa nói: “Một lát nữa có chút việc, cần phải dậy sớm, bày rưỡi tôi còn phải phẫu thuật, cho nên chúng ta phải nắm chắc thời gian”
“Chúng ta?”
Vẻ mặt Thẩm Hạ Lan hơi kinh ngạc. Tiêu Niệm Vi khẽ gật đầu, giục cô ăn nhanh lên.
Thẩm Hạ Lan cũng không dám chậm chạp, không biết Tiểu Niệm Vi muốn làm gì, nhưng cũng bị lây chút khẩn trương của cô ta.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!