Quan truyền tin nhìn Thanh Loan với ánh mắt cung kính, đây là điều mà Thanh Loan không ngờ tới.
“Quan truyền tin đến chỗ tôi bao nhiêu năm rồi hay là lần đầu? Thuý, rót trà cho quan truyền tin.”
“Ngũ công chúa có lòng, trà thì thôi tôi không uống nữa, hôm nay tôi đến là phụng mệnh của quốc chủ tới xin ngũ công chúa một người.”
Quan truyền tin vào thẳng vấn đề.
“Ồ? Đến cung của ta xin người? Không biết phụ thân muốn thị vệ hay là thị nữ?”
Thanh Loan giả ngốc hỏi.
“Là một thị vệ tên Trương Vũ.”
Nghe thấy tên Trương Vũ, tim Thẩm Hạ Lan lỡ một nhịp.
Quả nhiên là đến vì Trương Vũ.
Cô thấy thật kỳ lạ, Trương Vũ ẩn nấp kỹ như thế, sao bây giờ lại thu hút sự chú ý? Trước đây là Vu Phong bức ép, bây giờ lại đổi thành Phương Chính, rốt cuộc bọn họ muốn tin gì từ Trương Vũ?
Hay là ngay từ đầu Trương Vũ đã bại lộ?
Thẩm Hạ Lan không có thời gian để suy nghĩ kỹ, cô biết ý của Thanh Loan là muốn cô đưa người đi rồi dùng thế thân thế vào.
Nhưng cô có thể đưa Trương Vũ đi đâu?
Lúc này Diệp Ân Tuấn nhảy từ cửa sổ vào khiến Thẩm Hạ Lan giật nảy mình.
“Sao anh lại ở đây?”
Thẩm Hạ Lan dùng khẩu hình hỏi Diệp Ân Tuấn.
Diệp Ân Tuấn cũng dùng khẩu hình đáp lại: “Về không thấy em đâu nên anh tới, thấy em và Thanh Loan đánh nhau còn uống rượu nên anh không lên tiếng. Đưa Trương Vũ đi trước rồi tính tiếp.”
“Được.”
Thấy Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan như thấy cứu tinh, cô nhảy ra cửa sổ theo anh.
“Anh Diệp, bên này.”
Cường đã tiếp ứng sẵn ở ngoài, xem ra Thanh Loan thật sự thật lòng với Diệp Ân Tuấn.
Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn đi theo Cường đến chỗ Trương Vũ, lúc này Trương Vũ vẫn đang hôn mê, Cường cõng Trương Vũ lên rồi nói với Diệp Ân Tuấn: “Anh Diệp, trước mắt chỗ đường chủ không còn an toàn nữa, nếu quốc chủ để mắt tới nơi này thì chỉ có thể đưa người đến nơi khác, nhưng bây giờ không có cách nào đưa ra khỏi cung. Anh Diệp có chỗ nào không?”
Tình thế cấp bách, ban đầu khi tìm thế thân cho Trương Vũ, Thanh Loan đã định chuyển người đến chỗ Phương Nguyên, nhưng lúc này Phương Chính lại đến cung điện của Phương Nguyên, lại đến cung của cô ta đòi người, hiển nhiên đã biết hai anh em họ có quan hệ, cũng nổi lên lòng nghi ngờ, bây giờ đưa người về sợ là sẽ liên luỵ đến Phương Nguyên.
Thanh Loan không có tình cảm gì với người anh hai này, nhưng anh ta lại là anh họ của Thẩm Hạ Lan, là người mà Diệp Ân Tuấn quan tâm nên Thanh Loan không thể không quan tâm.
Diệp Ân Tuấn cũng hết đường xoay sở.
Bây giờ ở trong cung anh thật sự bất lực.
Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: “Đi theo em, em biết một nơi có thể giấu người.”
Dù sao Trương Vũ cũng là người của Thẩm Hạ Lan, cô không thể trơ mắt nhìn anh ta xảy ra chuyện.
“Em có chỗ.”
Diệp Ân Tuấn hơi ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!