Cảm nhận được Thanh Loan sắp nổi trận lôi đình đến nơi, rốt cuộc Thẩm Hạ Lan cũng dừng lại với ý muốn ham sống mạnh mẽ.
Diệp Ân Tuấn đã có chút bối rối, ánh mắt cũng lóe lên một tia nôn nao nhưng lúc này chỉ có thể kìm nén mà thôi.
Cô nàng tiểu yêu thích chọc người ta này..
"Vậy đi thôi."
Thanh Loan ngó lơ Thẩm Hạ Lan, đi ngang qua mặt hai người họ rồi đi thẳng một lèo.
Thẩm Hạ Lan thấy cô ta đã đi thì định buông tay ra nhưng lại bị Diệp Ân Tuấn nắm chặt lại.
"Chọc cho đã rồi bỏ chạy, bà Diệp dạo này cao tay quá nhỉ?"
Diệp Ân Tuấn cất giọng khàn khàn, sự nung nấu trong ánh mắt anh khiến Thẩm Hạ Lan muốn khóc tới nơi.
"Ông xã này, chuyện chúng ta đi gặp Trương Vũ quan trọng hơn."
Mặc Vân Thanh thấy Thẩm Hạ Lan ở trước mặt Thanh Loan và trước mặt Diệp Ân Tuấn là hai dáng vẻ khác nhau thì không khỏi cười khẽ một tiếng.
"Con nhóc quỷ này, cẩn thận đùa với lửa lớn có ngày tự thiêu chính mình đấy.”
Nói xong Mặc Vân Thanh quay về phòng.
Lúc này, Trương Vũ là ai bà tay không quan tâm, nhưng thấy Thẩm Hạ Lan cùng Diệp Ân Tuấn phát “cơm chó”, bà nghĩ mình đã ăn no rồi nên không cần ăn thêm “cơm chó” nữa.
Thẩm Hạ Lan lúc này mới nhận ra trong lúc chọc tức Thanh Loan, cô vô tình quên mất sự có mặt của Mặc Vân Thanh.
Quá ư là thất sách.
"Đều tại anh hết!"
Thẩm Hạ Lan nhéo Diệp Ân Tuấn một cái.
Diệp Ân Tuấn còn đang tưởng tượng lát nữa quay lại sẽ được lợi lộc gì nào ngờ bị người ta ngang nhiên nhéo một cái, không khỏi muốn khóc lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!