“Rất ít người biết được chuyện này, bây giờ cũng không phải lúc công khai thân phận của Vu Phong, cho nên ba mới để tất cả mọi người cho rằng cậu ta là con trai của ba. Nhưng mà chờ chú của con về, tất cả mọi chuyện đã có thể công khai rồi.”
Phương Nguyên ngẩn người.
Anh còn có một người chú, lại còn là Hàn Khiếu?
Anh cảm giác tam quan của anh có vấn đề rồi.
“Rốt cuộc các người đang tính toán cái gì?”
“Một mạch khoáng, một tài nguyên có thể đưa quốc gia của chúng ta trở thành một nước lớn trên thế giới. Chỉ cần quốc gia chúng ta có được mạch khoáng này, nghiên cứu quân sự, vũ khí mới của chúng ta có thể sản xuất liên tục, mới có thể sáng ngang với các quốc gia khác. Nguyên, quốc gia của chúng ta quá nhỏ, nhỏ đến mức trên thế giới này không có bao nhiêu quốc gia biết đến chúng ta. Con nhìn quốc gia chúng ta mà xem, chúng ta có kỹ thuật tiên tiến nhất, có nhân tài cao cấp nhất, tại sao chúng ta lại bị quốc gia khác coi thường chứ? Chỉ cần chúng ta có được mạch khoáng này, chúng ta sẽ có được thực lực tuyệt đối. Con cũng biết quốc gia chúng ta rất thiếu tài chính, nhưng dựa vào sự cung cấp của mấy gia tộc lớn cũng không đủ để chèo chống toàn bộ chi tiêu cho việc nghiên cứu của cả quốc gia. Cho nên ba và chú của con mới tính toán tất cả mọi thứ, vì làm nhà họ Phương chúng ta vùng lên. Về tình về lý, chúng ta đều thiếu nợ chú của con, mấy năm nay ông ta đã phiêu bạc ở nước ngoài một mình, gánh vác mọi thứ một mình, ba nhất định phải bảo vệ tốt con của ông ấy.”
Phương Chính nhìn Phương Nguyên, nói rõ ràng: “Ba biết giữa còn và Vu Phong có hiềm khích, ba cũng biết con đã gặp Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn, thậm chí còn muốn hợp tác với bọn họ, nhưng mà Nguyên à, còn phải biết rõ, con là người nước T, con, ba và Vu Phong mới là anh em. Thẩm Hạ Lan cũng được, Diệp Ân Tuấn cũng thế, đều không phải là người thuộc quốc gia chúng ta, cũng không phải người cùng tộc với chúng ta. Trong người con đang chảy dòng máu của người nhà họ Phương, con phải biết rõ cái gì mới là điều con nên làm. Con muốn vị trí quốc chủ này, được thôi, chờ đến khi ba lấy được mạch khoáng, ba sẽ truyền vị trí này lại cho con. Tất cả những gì ba làm còn không phải là vì con cháu đời sau như bọn con sao? Trong lòng con phải biết rõ ràng, ai mới là người thân của con, ai là kẻ địch của con. Muốn làm quốc chủ thì phải phân biệt rõ đâu là thân sơ xa gần. Mẹ của con là người nước Z, cho dù gia tộc của mẹ con có mạnh cỡ nào thì cũng chỉ là mối quan hệ để chúng ta có thể lợi dụng, mà không phải là nơi để chúng ta đối xử chân thành, con biết không?”
Phương Nguyên nghe được lời này, hai tay nắm chặt lại, thậm chí còn nghiến chặt răng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!