Tiêu Nguyệt!
Bà nhớ sau khi Hoắc Chấn Ninh mất tích, bà đã gặp Tiêu Nguyệt, lúc đó bà hận bà ta đã hại Hoắc Chấn Ninh, ước gì không thể giết bà ta, nhưng Tiêu Nguyệt lại cứu bà, hơn nữa còn nói cho bà biết, bà ta tin Hoắc Chấn Ninh, dù bao nhiêu năm bà ta cũng đợi, vì trong tim bà ta chỉ có ông ta.
Lúc đó, vẻ mặt Tiêu Nguyệt giống hệt Thẩm Hạ Lan.
Mặc Vân Thanh không biết rốt cuộc là tình cảm thế nào mới khiến hai bên tin tưởng tuyệt đối như thế, khiến một người phụ nữ vẫn tin chắc rằng nửa kia sẽ không phản bội, thỏa hiệp, thậm chí là không bán linh hồn của mình để được sống trong tình huống éo le.
Sự thật chứng minh, Tiêu Nguyệt đã làm đúng.
Giờ Hoắc Chấn Ninh vẫn còn sống, mà Phương Chính cũng không biết được những bí mật mà ông kiên trì không nói ra. Bà có thể tưởng tượng được nỗi đau khổ, mà Hoắc Chấn Ninh đã phải chịu đựng trong mấy năm qua, nhưng ông vẫn bảo vệ thành công thứ mà ông muốn bảo vệ.
Vậy chẳng phải cũng là vì Hoắc Chấn Ninh yêu Tiêu Nguyệt à?
Đáy lòng Mặc Vân Thanh hơi đau nhói.
Bà nhận ra dù là người nhà họ Hoắc hay người nhà họ Tiêu cũng đều có độc.
Thẩm Hạ Lan không nghe thấy câu trả lời của Mặc Vân Thanh, thì không nói gì nữa, mà nhìn ra bên ngoài khẽ nói: “Nếu Thanh Loan thật sự phái người tới đón chúng ta, thì giờ đã gần đến rồi.”
“Cháu vẫn còn ảo tưởng à?”
Mặc Vân Thanh cười khẩy, nhưng lại nghe thấy tiếng bước chân vọng vào từ bên ngoài, nghe tiếng có lẽ là một người.
Bà nhất thời sửng sốt.
Thẩm Hạ Lan luôn nhìn chằm chằm ra bên ngoài, cô nhìn thấy một hầu gái lén la lén lút đi tới bên này quan sát xung quanh, như đang tìm kiếm, hoặc đợi người nào đó.
Chẳng lẽ là người mà Thanh Loan phái tới để đón bọn họ?
Thẩm Hạ Lan thầm nghĩ, nhưng một nam thị vệ đã nhanh chóng chạy tới trước mặt, lúc nhìn thấy người phụ nữ thì khẽ hỏi: “Thúy, công chúa có căn dặn gì không?”
“Công chúa bảo anh tìm kiếm hai người phụ nữ, bọn họ không phải là người trong cung, mà chỉ mới vào cung, nếu tìm thấy thì giết ngay, rồi ném vào cung điện của Vu Phong.”
Thúy nói rất nhỏ, nhưng vì cách thùng rác rất gần, nên Thẩm Hạ Lan và Mặc Vân Thanh đều nghe thấy rất rõ.
Hay cho mánh khóe mượn đao giết người.
Xem ra cuối cùng cô đã đoán sai, Thanh Loan vẫn hy vọng cô chết đi.
Mặc Vân Thanh nói đúng, cô ta đã tính toán thời gian thị vệ đi tuần ở đây, nên đã sớm đưa Diệp Ân Tuấn đi, để lại cô và Mặc Vân Thanh ở đây chờ đợi, nếu bị thị vệ tuần tra phát hiện, vậy thì bọn họ sẽ lấy thân phận kẻ xâm nhập để bắt hai người lại, thậm chí là giết tại chỗ, còn nếu hai người vẫn còn sống, thì Thúy sẽ sai người đàn ông trước mặt tới giải quyết hai người.
Cả người Thẩm Hạ Lan hơi lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!