Diệp Ân Tuấn cũng nhìn thấy một bóng đen đánh về phía mình, anh bất giác giơ chân lên đá về phía ngực đối phương.
Đối phương rên lên một tiếng, bay thẳng ra ngoài.
Thẩm Hạ Lan vội vàng đi tới trước mặt Diệp Ân Tuấn, nhìn anh có vẻ hơi lo lắng.
"Anh không sao chứ?"
"Không sao."
Hai mắt Diệp Ân Tuấn nhìn chằm chằm vào bóng người kia.
Bóng người kia tóc rất dài, che khuất khuôn mặt, căn bản không nhìn rõ bộ dáng gì, mà quần áo trên người cũng đã rách rưới, giống như đã rất lâu rồi chưa thay đổi, nhưng nhìn dáng vẻ bề ngoài thì có thể thấy đó là một người phụ nữ.
Phụ nữ?
Diệp Ân Tuấn hơi cau mày lại.
Một người phụ nữ lại xuất hiện ở chỗ như thế này, tốt nhất không phải là người phụ nữ điên là được.
Rõ ràng Thẩm Hạ Lan cũng đã nhận ra điều này.
"Bà là ai?"
Súng của Thẩm Hạ Lan nhằm thẳng vào bà ta.
Bà ta lau máu tươi nơi khóe miệng, dao găm trong tay lần nữa đánh về phía Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn.
Lần này, Thẩm Hạ Lan chắn trước mặt Diệp Ân Tuấn, dí súng vào thẳng trán bà ta.
"Bà muốn thử xem dao găm của bà nhanh, hay là súng của tôi nhanh phải không?"
Âm thanh của Thẩm Hạ Lan rất lạnh, nghe ra không có chút độ ấm nào.
Người phụ nữ hơi dừng động tác lại.
"Vén tóc sang một bên, nói, bà là ai?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!