Hai người cúp điện thoại, mũi Thẩm Hạ Lan sắp đông lạnh đến rơi mất rồi.
Cô xoa xoa cái mũi đỏ của mình, khẽ nói: "Chúng ta nên đi qua bên đó xem một chút không? Không chừng có thể gặp được loại nhà cỏ nào đó."
Diệp Ân Tuấn cảm thấy Thẩm Hạ Lan đã đọc quá nhiều truyện cổ tích và tiểu thuyết rồi, nhưng cô là vợ mình, nên anh cũng không thể công khai chán ghét, chỉ khẽ nói: "Đi một chút cũng tốt, vận động một chút có thể chống lạnh."
"Vậy đi thôi."
Thẩm Hạ Lan nắm tay Diệp Ân Tuấn đi về phía Nam.
Bởi vì Thanh Loan mới vừa mới nói, nơi này thường có dã thú lui tới, nên Thẩm Hạ Lan đi rất thận trọng, Diệp Ân Tuấn cũng hết sức đề phòng.
Hai người đi về phía Nam hai cây số, Thẩm Hạ Lan cảm thấy hơi buồn đi tiểu.
"Chờ một chút, Diệp Ân Tuấn, em muốn đi vệ sinh."
Nhìn dáng vẻ kìm nén đến khó chịu của Thẩm Hạ Lan, Diệp Ân Tuấn nhìn chung quanh một chút, nói: "Nơi này là khu không người, chắc chắn không có nhà vệ sinh công cộng, không bằng em đi chỗ gần đây đi vệ sinh một chút đi, anh sẽ canh chừng cho em."
Trong lòng Thẩm Hạ Lan kháng cự, nhưng mà cơ thể không đợi nổi nữa, đành khẽ gật đầu, chạy về phía một bụi cỏ dại rậm rạp.
Diệp Ân Tuấn cũng không yên tâm lắm, đi theo phía sau, lại nghe được Thẩm Hạ Lan thấp giọng nói: "Anh đừng ở xa em quá, em sợ."
"Ừ."
Diệp Ân Tuấn bước nhanh tới, chợt nghe thấy Thẩm Hạ Lan "A" một tiếng, anh lập tức lo lắng.
"Có chuyện gì thế? Thẩm Hạ Lan, em có đó không?"
Diệp Ân Tuấn sốt ruột hỏi, đồng thời bước nhanh tới, nhưng mà cỏ dại rất cao, khiến anh nhất thời không tìm thấy phương hướng của Thẩm Hạ Lan.
Nghe thấy âm thanh lo lắng của Diệp Ân Tuấn, Thẩm Hạ Lan vội nói: "Em ở đây, anh đừng lo, đi về phía trước theo hướng mười giờ đi."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!