“Dì không ngăn cháu, thậm chí dì sẽ giúp cháu. Người đàn ông này quá đáng hận, dì sẽ trả ông ta cả gốc lẫn lãi.”
Tiêu Nguyệt chưa bao giờ nghĩ rằng lý do Hoắc Chấn Ninh từ chối mình lại là điều này.
Thảo nào ông không muốn bà chạm vào, thảo nào bây giờ ông lại thay đổi nhiều như thế, thảo nào ông lại luôn im lặng.
Một người đàn ông bình thường bỗng trở thành thái giám, dù là ai cũng không chấp nhận được, Hoắc Chấn Ninh không điên đã là mạnh mẽ lắm rồi.
Tiêu Nguyệt run lên vì tức giận, bà rất ít khi tức giận như thế, bởi vì từ nhỏ bà đã được dạy không nên để cảm xúc của mình bộc lộ ra ngoài, không được để người khác biết mình đang nghĩ gì, nhưng lúc này bà không nghĩ được nhiều như thế nữa.
Bà chỉ mong bây giờ có thể lập tức tới nước T giết chết người đàn ông kia.
Sao ông ta có thể tàn nhẫn như vậy?
Sao ông ta dám!
Hai tay Tiêu Nguyệt đan chặt vào nhau, không nói lời nào.
Thẩm Hạ Lan hơi kìm nén và lo lắng.
“Dì cả, sau này dì định thế nào?”
“Làm thế nào cái gì? Hoắc Chấn Ninh là người đàn ông của dì, dù ông ấy có thành thế nào, dì cũng không bao giờ rời xa ông ấy!”
Tiêu Nguyệt nói rất chắc chắn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!