Mặc dù Diệp Ân Tuấn không có ấn tượng tốt với cổ trùng, nhưng lúc này anh phải thừa nhận rằng bước đi của Trương Linh an toàn hơn.
Bọn họ chỉ có ba người, lỡ như bên trong có quá nhiều người, thì cứu người biến thành nộp mạng mất.
Diệp Ân Tuấn thận trọng, Thẩm Hạ Lan tự nhiên cũng không còn lo lắng nữa, mọi chuyện đều nghe theo Diệp Ân Tuấn, chỉ cần có anh ở đây thì Thẩm Hạ Lan sẽ không hoảng sợ.
Thấy Diệp Ân Tuấn đồng ý, Trương Linh lấy từ trong túi ra một cái hộp nhỏ, Thẩm Hạ Lan biết trong đó chứa gì, nhưng nghĩ đến loại cổ trùng đó, cô cảm thấy toàn thân tê dại, thậm chí còn dựng tóc gáy.
Diệp Ân Tuấn biết Thẩm Hạ Lan đang sợ hãi nên anh đứng chắn trước mặt Thẩm Hạ Lan, chặn hết tầm nhìn của cô.
Sau khi Trương Linh thả cổ trùng ra, ba người cùng đợi, sau khoảng mười phút, Trương Linh mới nói: “Có thể vào được rồi.”
Diệp Ân Tuấn kéo Thẩm Hạ Lan ra phía sau anh, Trương Linh đi cuối, cả ba nhanh chóng bước vào nhà.
Ngôi nhà khép hờ cửa.
Khi Diệp Ân Tuấn đẩy cửa ra, bên trong truyền đến mùi thơm, hình như người trong nhà vừa nấu xong còn chưa kịp ăn.
Trong phòng có sáu người, ba nam ba nữ, tất cả đều ngủ thiếp trên bàn.
Thẩm Hạ Lan biết sự thần kỳ của cổ trùng, cho nên lúc này cũng không thăm dò nữa, mà đi tìm kiếm tung tích của chú hai Hoắc, nhưng căn nhà này có bốn phòng, Thẩm Hạ Lan tìm mấy lần cũng chẳng thấy người nào khác ngoài sáu người kia.
Trương Linh nói: “Thưa bà chủ, chú hai Hoắc ở tầng hầm.”
Những lời này đột nhiên khiến Thẩm Hạ Lan thay đổi sắc mặt.
Tầng hầm?
Người dân ở đây không xây tầng hầm, họ chỉ đào hầm để đựng rau hay gì đó mà thôi.
Chắc chú hai Hoắc sẽ không ở dưới tầng hầm đâu đúng không?
Thẩm Hạ Lan nghĩ vậy, Diệp Ân Tuấn và Trương Linh đã đi về phía tầng hầm.
Không biết có phải sắp gặp được chú hai Hoắc rồi hay không mà Thẩm Hạ Lan kích động đến mức sắp tắt thở.
Diệp Ân Tuấn vừa mở cửa hầm thì một mùi chua xộc thẳng vào mặt, ngay cả Thẩm Hạ Lan đứng sau Diệp Ân Tuấn cũng bị mùi này làm cho nghẹt thở, cô lùi lại một bước, ho liên tục.
Chua thế thì người ở sao được?
Thẩm Hạ Lan bịt mũi, cố gắng hết mức đè nén khứu giác rồi nhảy xuống với Diệp Ân Tuấn.