“Vậy sao cô vẫn đồng ý?”
“Tôi có thể dạy cô làm”
Dao Lạc nhìn Thẩm Hạ Lan với đôi mắt lấp lánh.
Thẩm Hạ Lan sững sờ trong giây lát.
Trận pháp của nhà họ Lâm không được truyền bá cho người ngoài, cũng vì thế mà nhà họ Lâm rất được coi trọng, nhưng bây giờ Dao Lạc lại bảo cô ấy sẽ dạy cô trận pháp?
Thẩm Hạ Lan cực kỳ ngạc nhiên.
“Dao Lạc, cô đang đùa tôi à?”
“Không hề”
Dao Lạc lắc đầu buồn bã nói: “Do trận pháp của nhà họ Lâm không truyền bá cho người ngoài nên mới dẫn tới hoạ diệt môn. Nhiều khi tôi nghĩ, nếu nhà họ Lâm truyền trận pháp ra thì có phải người nhà tôi sẽ không chết không? Nhưng nghĩ lại lần nữa, nếu ai cũng biết, vậy thì trận pháp còn có ý nghĩa gì nữa? Cho nên tôi cũng đã nghĩ kỹ rồi, cậu Hàn tin tưởng mọi người, bọn cô là người thân của anh ấy, tôi tin cô sẽ không làm hại anh ấy. Mà cô cũng sẽ không lợi dụng nó cho các mục đích xấu, đúng chứ?”
Trong mắt Dao Lạc đầy sự tin tưởng.
Thẩm Hạ Lan biết rằng trong quá trình trưởng thành của Dao Lạc, hai từ tin tưởng hiếm có và đáng quý như thế nào. Điều quan trọng nhất là thời gian họ quen biết nhau không lâu. Dao Lạc lại đối xử với cô như vậy, điều này cho thấy tình cảm của cô ấy dành cho Hàn Hi Thần sâu sắc đến nhường nào. .
Lúc này, Thẩm Hạ Lan thực sự hy vọng rằng Hàn Hi Thần và Phương Nghị sẽ không có bất kỳ mối quan hệ cha con nào.
“Đúng vậy, tôi hứa với cô sẽ không bao giờ dùng nó để làm việc ác, tuyệt đối không bôi nhọ nhà họ Lâm.”
Thẩm Hạ Lan nghiêm túc nói.
Cuối cùng Dao Lạc cũng mỉm cười. Cô ấy cười rất đẹp, khiến ai cũng cảm thấy dễ chịu.
“Vậy thì tốt rồi, cô lại đây, tôi nói khẩu quyết cho cô.”
Thẩm Hạ Lan ghé vào bên tai Dao Lạc, nghe cô thì thầm, âm thầm ghi nhớ trong lòng.
Sau khi Dao Lạc nói xong, Thần Hạ Lan đã thực hiện một lần trước mặt cô ấy, tuy rằng có hơi trúc trắc, nhưng vẫn có chút tác dụng, nhưng không đủ để đạt được hiệu quả như mong đợi.
“Bọn họ lên núi, chúng ta tranh thủ thời gian này luyện thêm.”
Dao Lạc có hơi nghiêm khắc.
Thẩm Hạ Lan tập đi tập lại nhiều lần, Dao Lạc cũng hướng dẫn và sửa đi sửa lại nhiều lần.
Sau khi nhóm Diệp Ân Tuấn ở phía trước điểm số xong xuôi thì chuẩn bị khởi hành, anh ta liếc nhìn Thẩm Hạ Lan ở phía sau với vẻ lo lắng.
Trạm Dực trầm giọng nói: “Đừng lo lắng, tôi đã phái một đội bí mật bảo vệ bọn họ, sẽ không sao đâu.”
“Ừ.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!