Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn có chút khó coi.
Tên Tống Đình này, nên ném anh ta đến Nam Phi làm chút gì đó.
Diệp Ân Tuấn nuốt nước bọt, lấy chăn của Thẩm Hạ Lan đắp cho cô, trong đầu nghĩ cô gái này khi ngủ thật không có nề nếp, vẫn là ngoan ngoãn đi tìm một bộ đồ ngủ cho Thẩm Hạ Lan.
“Làm gì đó? Ngủ!”
Thẩm Hạ Lan theo bản năng đẩy Diệp Ân Tuấn, miệng lẩm bẩm, lực đẩy như con mèo này thật sự rất có sức hấp dẫn.
Diệp Ân Tuấn nuốt nước bọt, khẽ nói: “Nếu không phải thấy em quá mệt, thì em không xong với anh rồi đó.”
Nói những lời đe dọa không có tính uy hiếp, nhưng đáng tiếc một chữ Thẩm Hạ Lan cũng không nghe được, cô nghiêng đầu, dựa vào vai anh ngủ thiếp đi.
Diệp Ân Tuấn không nói nên lời.
Anh muốn trông coi vợ ngủ, nhưng sao lại khó đến vậy?
Diệp Ân Tuấn thở một hơi dài, mới đặt Thẩm Hạ Lan xuống, sau đó đứng dậy rời khỏi phòng ngủ.
Khoảnh khắc cánh cửa vừa mở ra, Tống Đình tự giác lùi lại một bước, chắc chắn mình không nhìn thấy gì mới nói: “Tổng giám đốc Diệp, Đường Trình Siêu phát điên rồi, hiện giờ có một số khách hàng hợp tác với nhà họ Diệp chúng ta muốn thu hồi vốn.”
Dù sao đây cũng ở Mỹ, là địa bàn của Đường Trình Siêu, rất nhiều doanh nghiệp rất nể mặt Đường Trình Siêu.
Tuy Diệp Ân Tuấn có chỗ đứng ở Mỹ nhưng xét cho cùng thì không quá nổi bật, hơn nữa Diệp Ân Tuấn cũng không có ý định mở rộng lãnh thổ ở đây, nên việc kinh doanh ở đây không quá nổi tiếng.
Hiện giờ Diệp Ân Tuấn và Đường Trình Siêu đang đối đầu trực tiếp với nhau, điều đầu tiên chịu ảnh hưởng là việc kinh doanh của nhà họ Diệp.
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn hơi nheo lại.
“Chúng ta bị tổn thất bao nhiêu tiền?”
“Khoảng một trăm tỷ. Tiền bạc chỉ là chuyện nhỏ. Quan trọng là dự án phát triển bộ phận phía Tây của chúng ta, hiện giờ đã xóa được vấn đề lớn nhất rồi.”
Giọng của Đình Tống hơi trầm trọng.
Diệp Ân Tuấn đóng cửa phòng lại, mặc dù biết Thẩm Hạ Lan vẫn đang nghỉ ngơi, nhưng để không làm ảnh hưởng đến cô, Diệp Ân Tuấn vẫn nói khẽ: “Vào phòng làm việc.”
“Vâng!”
Hai người nhanh chóng đi vào phòng làm việc.
Diệp Ân Tuấn muốn châm một điếu thuốc, nhưng anh nhớ ra điều gì đó, chỉ cầm trên tay.
“Nói chi tiết đã xảy chuyện gì?”
“Dự án phát triển phía Tây của chúng ta vốn dĩ là do chúng ta bỏ vốn ra và do dân địa phương và tiểu thương nơi đó quản lý. Lúc đầu, thế lực của nhà họ Diệp ở Mỹ không ổn định, tổng giám đốc Diệp, anh cũng nói chúng ta không có dự định mở thị trường ở đây, nên mới hợp tác với họ. ”
“Điều này tôi biết.”
Anh chưa bao giờ đặt quá nhiều tâm sức vào những việc kinh doanh ở Mỹ, với thái độ bỏ tiền đầu tư để kinh doanh, nhưng không ngờ đến lại xảy ra vấn đề.
Tống Đình khẽ nói: “Không lâu trước đó, tất cả các nhà cung cấp đều gọi điện cho chúng ta, nói tạm thời hàng hóa bị thiếu hụt, cung không đủ cầu, dự án này của chúng ta chỉ có thể gặp trở ngại. Nhưng đội kỹ sư và đội công trình đã bắt đầu thi công rồi, bây giờ không thể dừng công việc đột ngột được. Quan trọng nhất là ở đó vừa mới xảy ra án mạng.”
“Cái gì?”
Diệp Ân Tuấn nhất thời đứng dậy.
“Án mạng gì?”
“Một công nhân rơi từ trên lầu xuống trong quá trình thi công và tử vong ngay tại chỗ. Hiện giờ bên đó rất ồn ào, nhiều phóng viên đã đi đến rồi, quan trọng nhất là người phụ trách công trường đã bỏ chạy. Bây gờ họ không thể tìm thấy quản đốc, chỉ có thể tìm chúng ta, dù sao tập đoàn Hoàn Trí của chúng ta là nhà thầu.”
Tống Đình cũng cảm thấy việc Đường Trình Siêu làm lần này thật sự rất quá đáng.
Thật sự không cần thiết phải lôi kéo những người vô tội vào một cuộc chiến giữa hai người họ. Vốn dĩ kế hoạch của Thẩm Hạ Lan là muốn thông qua dư luận áp chế Đường Trình Siêu, để anh ta tạm thời không thể động thủ với cô và Diệp Ân Tuấn, mà nhân cơ hội này họ có thể trở về nước.
Nhan Như Ngọc nói đúng, đây là địa bàn của Đường Trình Siêu, cho dù Diệp Ân Tuấn có là rồng đi chăng nữa, thì anh cũng chỉ có thể kìm chế lại.
Cô không muốn nhìn thấy Diệp Ân Tuấn bị Đường Trình Siêu bắt nạt, cô không thể đứng nhìn việc gia đình mình bị Đường Trình Siêu đe dọa, vì vậy cô mới mạnh mẽ để tất cả mọi người đi. Nhưng lại không ngờ rằng Đường Trình Siêu lại ra tay quá chuẩn xác, anh thẳng tay dùng án mạng ở công trường để làm khó Diệp Ân Tuấn.
Nếu bây giờ Diệp Ân Tuấn rời khỏi Mỹ, thì cũng tương đương với việc là anh đang bỏ trốn, chưa kể cơ quan tư pháp sẽ nói làm sao, chỉ riêng về mặt dư luận, Diệp Ân Tuấn đã không thể vượt qua cửa ải này, chứ đừng nói đến tập đoàn Hằng Trí đứng sau Diệp Ân Tuấn.
Lần này Đường Trình Siêu quá tàn nhẫn!
Anh ta có ý định tiêu diệt toàn bộ tập đoàn Hằng Trí!
Đôi mắt của Diệp Ân Tuấn hơi trầm xuống, thật lâu không nói lời nào.
Tống Đình cũng không làm phiền. Sự hiểu ngầm được bồi dưỡng với Diệp Ân Tuấn trong nhiều năm cho anh ta biết rằng Diệp Ân Tuấn hiện đang cân nhắc mọi việc.
Một lát sau, Diệp Ân Tuấn mới trầm giọng nói: “Có người đi xử lý chưa?”
“Rồi ạ, khi sự việc xảy ra, quản lý của chúng ta đã vội vàng chạy tới đó, nhưng trên đường lại xảy ra tai nạn. Trước mắt người vẫn đang nằm trong bệnh viện và hôn mê bất tỉnh.”
Lời nói của Tống Đình làm cho sắc mặt của Diệp Ân Tuấn càng trở nên khó coi.
“Việc này vừa mới xảy ra sao?”
“Ngay sau đó ạ, chỉ khoảng hơn một tiếng đồng hồ, nhưng nó bùng lên rất nhanh và lan truyền cũng rất nhanh. Bây giờ mọi người bên ngoài đều đang nói tập đoàn Hằng Trí coi mạng người như cỏ rác, những nhà cung cấp đó cũng nói rằng chúng tôi đặt mua một số sản phẩm kém chất lượng. Chuyện này có tổ chức, có thể thấy rõ Đường Trình Siêu đã đặt bẫy từ lâu. Tổng giám đốc Diệp, chúng ta … ”
“Không sao.”
Diệp Ân Tuấn nhìn ra cửa sổ, nhẹ giọng nói: “Đường Trình Siêu muốn thiết lập cho chúng ta một liên hoàn kế. Cách đây không lâu, anh ta không thể kéo tôi xuống bằng dư luận xã hội được, bây giờ lại muốn dùng cách này để bức bách tôi, anh ta muốn đuổi cùng giết tận tôi. Đi kiểm tra xem người nhà của nạn nhân và người của Đường Trình Siêu có quan hệ nào không.”
“Tôi đã điều tra rồi, nhưng hoàn cảnh của nạn nhân rất đơn giản, hoàn toàn là một nông dân nghèo, căn bản không có bất cứ mối quan hệ nào với Đường Trình Siêu.”
Tống Đình vô cùng sầu não.
Vấn đề khó giải quyết này đã rất lâu không đụng phải rồi.
Diệp Ân Tuấn nặng nề đứng lên, bình tĩnh nói: “Tôi phải tự mình tới đó một chuyến.”
“Tổng giám đốc Diệp, không được đâu, Đường Trình Siêu làm như vậy chẳng qua là muốn ép anh lộ diện, bây giờ đến đó, những người đó sẽ đánh anh.”
Tống Đình ngăn cản Diệp Ân Tuấn.
Diệp Ân Tuấn nhìn anh ta nói: “Lẽ nào đứng nhìn sự việc đi xuống? Bây giờ là xã hội nào rồi? Mạng lưới phát triển vô cùng nhanh, tất cả việc chúng ta làm ở Mỹ sẽ làm ảnh hưởng đến danh tiếng trong nước của chúng ta. Cho dù có phải là Đường Trình Siêu hãm hại hay không, chuyện này chắc chắn sẽ hưởng ảnh đến việc kinh doanh, xảy ra vấn đề như vậy, với tư cách là người phụ trách chính mà không ra mặt, thì xem được sao?”
“Nhưng bên phía của Đường Trình Siêu……”
“Gặp chiêu phá chiêu thôi. Đợi khi tôi rời khỏi nơi này, hãy đưa vợ tôi về nước, cho dù dùng bất cứ thủ đoạn nào, bắt buộc đưa cô ấy trở về nước bình an.”
Diệp Ân Tuấn đưa ra quyết định cuối cùng.
Tống Đình lắc đầu nói: “Tôi sẽ không rời xa anh.”
“Tống Đình, cậu biết Thẩm Hạ Lan quan trọng với tôi như thế nào mà, đi tìm luật sư Trương đến đây. Cho dù xảy ra chuyện gì, nhà họ Diệp cũng sẽ không mất đi.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm cho Tống Đình hơi hiểu rõ.
Tuy anh ta vẫn còn chút phản đối, nhưng khi nhìn thấy sự quyết tâm của Diệp Ân Tuấn, anh ta mới quay người rời đi.
Không lâu sau, luật sư Trương đến biệt thự của Diệp Ân Tuấn.
“Anh Diệp, lâu rồi không gặp.”
“Luật sư Trương, lâu rồi không gặp.”
Diệp Ân Tuấn lễ phép và bắt tay với luật sư, sau đó đi thẳng vào vấn đề.
“Tôi muốn đem tất cả cổ phần trong tập đoàn của tôi chuyển nhượng cho Thẩm Hạ Lan- vợ tôi.”
Câu nói của Diệp Ân Tuấn làm cho luật sư Trương bị sốc, sau đó nhẹ giọng nói: “Anh Diệp, e rằng không được.”
“Vì sao?”
“Cô Thẩm Hạ Lan đã chết cách đây năm năm và đã hỏa táng rồi, chuyện này người trong nước ai cũng biết. Tuy bây giờ, cô Diệp nói cô ấy chính là cô Diệp năm đó, nhưng ai có bằng chứng? Nói trắng ra, tuy anh Diệp giữ hộ khẩu của cô Diệp, nhưng hồ sơ nhân sự ở phía bên đó đã bị hủy rồi.”
Lời nói của luật sư Trương khiến Diệp Ân Tuấn lập tức cau mày lại.
“Làm sao có thể? Tôi vẫn luôn giữ hộ khẩu của vợ tôi, hơn nữa ba mẹ vợ tôi cũng không hủy hộ khẩu của cô ấy đi, sao lại xảy ra chuyện này?”
Luật sư Trương đưa tài liệu cách đây không lâu cho Diệp Ân Tuấn.
“Anh Diệp anh xem đi, cách đây vài ngày, ba mẹ ruột của cô Diệp đã tự tay ký hủy hộ khẩu. Hơn nữa trong nước cũng đã xử lý xong rồi, bây giờ không có người nào tên là Thẩm Hạ Lan cả, chứ đừng nói đến thân phận phu nhân của anh. Trước mắt, tôi cũng điều tra rồi, hiện giờ cô Diệp chỉ có một thân phận, đó là Hoa Kiều tên Lisa, đây là thân phận hiện tại và duy nhất của cô Diệp, mà Lisa vẫn chưa kết hôn, anh Diệp cũng không có mối quan hệ nào với cô ấy cả, cho dù anh muốn đưa tài sản cho cô Diệp, sợ rằng những người trong tập đoàn sẽ không đồng ý.”
Luật sư Trương vừa nói xong, Diệp Ân Tuấn càng cau mày sâu hơn.
“Ba mẹ vợ tôi đích thân ký sao?”
“Đúng vậy! Đã ký mấy ngày trước!”
Diệp Ân Tuấn nghĩ đến việc mất tích đột ngột của ba mẹ vợ, thì ra tất cả đều là kế hoạch.
Thì ra là Đường Trình Siêu!
Đường Trình Siêu bắt ba mẹ Thẩm hủy bỏ hộ khẩu của Thẩm Hạ Lan.
Để cho anh và Thẩm Hạ Lan không có bất cứ quan hệ nào.
Nhưng ba mẹ Thẩm sao lại đồng ý chứ?
Vì sao lại ký?
Diệp Ân Tuấn không hiểu.
Bây giờ cũng không có nhiều thời gian để anh suy nghĩ nữa.
“Luật sư Trương, nếu bây giờ tôi và Lisa kết hôn thì quan hệ giữa hai chúng tôi có được xem là vợ chồng không?”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm cho luật sư Trương gật đầu, nhưng lại trầm giọng nói: “Anh Diệp, ở đây là nước Mỹ, anh và cô Diệp muốn đăng kí, tôi đoán là không dễ vậy đâu, dù sao thì các anh cũng đã đắc tội với Đường Trình Siêu.”
Câu này trực tiếp nói với Diệp Ân Tuấn rằng, muốn đăng kí ở Mỹ, nhưng Đường Trình Siêu đã sớm đào một cái hố đợi họ rồi.
Diệp Ân Tuấn chưa từng xem Đường Trình Siêu là đối thủ của mình, nhưng hiện tại anh thật sự cảm thấy mình đánh giá thấp Đường trình Siêu rồi.