Thẩm Hạ Lan cảm thấy cả người như có một dòng điện xẹt qua, thiếu chút nữa là đã nhũn chân.
Kỹ năng chọc người của cái tên Diệp Ân Tuấn này càng ngày càng thâm sâu.
“Đừng có làm rộn.”
Cảm xúc động tình mà cô vừa mới đè xuống lại bừng lên một lần nữa.
Diệp Ân Tuấn cũng biết nếu như mình tiếp tục trêu chọc thì người khó chịu vẫn là mình.
Anh buông Thẩm Hạ Lan ra, dịu dàng nói: “Ăn cơm trước đi, để anh đi tắm đã.”
“Đừng có tắm nước lạnh, dễ bị cảm đó.”
Thẩm Hạ Lan nhìn anh một chút, nhiệt độ cơ thể cực kỳ nóng đã biểu hiện rõ Diệp Ân Tuấn đang rất khô nóng, cô không khỏi lo lắng nhắc nhở.
“Được rồi.”
Diệp Ân Tuấn đi vào trong nhà vệ sinh, Thẩm Hạ Lan hâm nóng ba ly sữa bò, Diệp Tranh cũng đã quay lại.
“Mẹ ơi, chào buổi sáng.”
Diệp Tranh đã vệ sinh cá nhân xong rồi, bộ dạng đẹp trai nho nhỏ ấy làm người ta yêu thích.
“Chào buổi sáng Tranh, đến đây, ngồi xuống ăn sáng đi con.”
Thẩm Hạ Lan kêu Diệp Tranh ngồi xuống, nhưng mà Diệp Tranh lại không động đũa.
“Sao vậy con?”
Thẩm Hạ Lan có hơi khựng lại.
Diệp Tranh vội vàng nói: “Ba vẫn còn chưa ra mà, chúng ta đợi ba ra rồi ăn cùng nhau luôn.”
Thẩm Hạ Lan lập tức hiểu ngay, có lẽ là con cái nhà họ Diệp được dạy dỗ lễ nghi trên bàn ăn.
Khi trước không cảm thấy có cái gì, nhưng mà bây giờ Thẩm Hạ Lan mới ý thức được trong năm năm mình không ở đây, Diệp Ân Tuấn giáo dục con cái rất đúng mực.
“Ngoan lắm.”
Thẩm Hạ Lan sờ lên đầu Diệp Tranh, dịu dàng cười.
Lúc Diệp Ân Tuấn đi ra thì nhìn thấy Thẩm Hạ Lan và Diệp Tranh vẫn còn chưa ăn, anh ngạc nhiên hỏi.
“Sao vậy, không ăn được hả?”
“Đang chờ anh đó, nhanh lên đi.”
Thẩm Hạ Lan nhìn thấy nước đang nhỏ giọt trên tóc Diệp Ân Tuấn vẫn còn chưa được lau khô, không khỏi kéo cái khăn mặt ở một bên rồi đi tới.
“Ngồi xuống.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!