“Ai bắn pháo hoa vậy, đẹp quá.”
Ở bên ngoài đang hét ầm lên, Tiêu Nguyệt lại hơi sững sờ, ánh mắt lập tức trở nên thâm trầm.
Diệp Ân Tuấn cũng nghe thấy âm thanh của pháo hoa, anh nhanh chóng rời khỏi mật thất, lúc nhìn thấy pháo hoa ở bên ngoài cửa sổ thì cau mày.
Chắc đây là tín hiệu gì đó nhỉ?
Diệp Ân Tuấn phỏng đoán, lúc này Thẩm Hạ Lan liền tỉnh dậy.
“Tại sao lại có người bắn pháo hoa vào ban đêm vậy chứ?”
Thẩm Hạ Lan khoác một cái áo khoác rồi bước xuống giường cô đứng trước cửa sổ với Diệp Ân Tuấn mà không có lo lắng gì.
Diệp Ân Tuấn lắc đầu, thấp giọng nói: “Chắc là dùng để liên lạc.”
“Để em cho người đi điều tra xem ai bắn.”
Trong nháy mắt, Thẩm Hạ Lan liền hiểu ngay.
Diệp Ân Tuấn cũng không ngăn cản, cứ luôn cảm thấy pháo hoa này có hơi quen mắt, lại nhất thời nghĩ không ra.
Lúc Thẩm Hạ Lan đi ra ngoài dặn dò thì liền nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Nguyệt vụt qua.
Có muốn quay về nói cho Diệp Ân Tuấn biết, nhưng mà tốc độ của Tiêu Nguyệt quá nhanh, nếu như cô trở về thì sẽ mất dấu của Tiêu Nguyệt.
Chẳng lẽ nói pháo hoa là phương thức liên lạc của Tiêu Nguyệt cùng với những người khác?
Thẩm Hạ Lan thật sự không muốn phải suy đoán Tiêu Nguyệt, nhưng mà nếu như Trương Linh đều có thể xảy ra vấn đề, vậy thì sao Tiêu Nguyệt không có khả năng được chứ?
Lúc này, cô cảm thấy không có ai đáng tin.
Thẩm Hạ Lan nhanh chóng đi theo, đồng thời gửi cho Diệp Ân Tuấn một tin nhắn và bật chia sẻ vị trí trên thiết bị di động.
Diệp Ân Tuấn sẽ biết được vị trí chính xác của Thẩm Hạ Lan thông qua chia sẻ định vị.
Đây là của Diệp Minh Triết cài đặt cho Thẩm Hạ Lan, đương nhiên là bây giờ cô cần dùng đến.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!