Hàn Hi Thần vốn đang cười, nhưng nhìn thấy dáng vẻ trốn tránh giống như con đà điểu của Dao Lạc, đồng tử không khỏi trở nên u ám hơn.
“Còn chưa làm loạn đủ sao?”
Giọng nói của anh ta lạnh lùng, mang theo chút tức giận.
Dao Lạc không khỏi có chút sợ hãi, lại cắn môi dưới không nói gì.
Hàn Hi Thần đột nhiên đi về phía trước, nắm lấy cằm cô ra, ép cô không thể không nhìn thẳng vào đôi mắt mang theo sự tức giận kia của anh.
“Anh hỏi em, vẫn chưa làm loạn đủ sao?”
“Em không làm loạn! Buông em ra!”
Giọng nói của Dao Lạc khàn khàn, nhưng lại mang theo chút ngang ngược.
Cằm của cô rất đau.
Ở bên cạnh Hàn Hi Thần 12 năm, anh ta rất ít khi đánh cô, ngoại trừ năm đầu tiên đã nổi giận với cô, anh ta về cơ bản đối xử với cô rất tốt. Giống như bây giờ, đôi mắt đỏ ngầu kia, dáng vẻ hận không thể ăn cô, đây là lần đầu tiên Dao Lạc nhìn thấy, không khỏi có chút sợ hãi.
Cô nói với chính mình, người trước mặt là con trai của kẻ thù của cô, cô không nên cũng không thể bị anh ta mê hoặc và ảnh hưởng, nhưng sự nhút nhát lại dâng lên từ tận đáy lòng, giống như cô đã làm chuyện gì có lỗi với anh ta vậy.
Chuyện có lỗi với anh ta sao?
Đúng vậy.
Chính tay cô đã giết chết đứa nhỏ của hai người bọn họ.
Có lẽ Hàn Hi Thần đã biết chuyện này.
Anh ta thích trẻ con như vậy, mong muốn có con như vậy, với tất cả hành động của cô cho dù giết chết cô có lẽ Hàn Hi Thần cũng không hết hận?
Dao Lạc vẫn luôn biết, Hàn Hi Thần không phải là thiện nam tín nữ, sự tàn nhẫn của anh cô biết rõ hơn ai.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!