Lúc đầu Hàn Khiếu còn cho rằng Thẩm Hạ Lan là phụ nữ nên sẽ dễ lừa gạt, nhưng bây giờ ông ta cảm thấy Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn căn bản là cùng một guộc khiến người ta tức chết.
“Thẩm Hạ Lan, cô...”
“Câm miệng! Ông mà kêu lên nữa thì tôi sẽ bảo bọn họ lấy tất bịt miệng ông lại đó, không tin thì thử xem.”
Thẩm Hạ Lan cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, nhưng ánh mắt rất lạnh lùng, mà những gì cô nói khiến Hàn Khiếu suýt nổi điên.
“Tôi thề, chỉ cần tôi còn sống, chỉ cần tôi có thể rời khỏi đây thì tôi nhất định sẽ phanh thây cô ra! Nhất là miệng của cô, tôi sẽ cắt nó.”
Hàn Khiếu hung ác nói.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên dừng lại giây lát.
Nghe giọng điệu của Hàn Khiếu thì có vẻ rất tự tin có thể rời khỏi đây.
Rõ ràng là tù nhân những ông ta vẫn kiêu ngạo và tự tin, ngoài không sợ chết ra thì nói không chừng còn có nội ứng ở đây.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Thẩm Hạ Lan xẹt qua vẻ suy tư.
Chẳng trách Hàn Khiếu không hài lòng khi cô ở lại đây, có lẽ cô đã làm chậm trễ việc cứu viện của người khác.
Nghĩ đến đây, Thẩm Hạ Lan khẽ nhếch môi cười, nếu nhìn kỹ thì sẽ nhận ra nụ cười của cô rất giống với dáng vẻ Diệp Ân Tuấn khi tính kế người khác.
“Ầy, ở đây không khí lưu thông không tốt, khó chịu quá đi mất. Thôi bỏ đi, tôi về phòng đã, các người trông chừng ông ta cho tôi. Không được cho ông ta ăn uống gì hết, tôi muốn bỏ đói ông ta, để xem ông ta có còn kiêu ngạo không.”
Thẩm Hạ Lan duỗi người cất điện thoại vào túi, đứng dậy nhìn Hàn Khiếu một cái rồi cười mỉa mai rời đi.
Ánh mắt Hàn Khiếu xẹt qua tia lạnh lùng, nhưng lại rất nhanh đã biến mất.
Sau khi Thẩm Hạ Lan rời đi thì cũng không vội vàng về phòng mà tìm vệ sĩ dặn dò vài câu, sau đó rời khỏi hang động.
Khi cô quay lại Trương Gia Trại thì Trương Linh, Diệp Tranh và Tiêu Nguyệt đều ở đó, nhưng Dao Lạc đã biến mất.
Nghĩ lại cảnh cô ta ra ngoài hóng gió, Thẩm Hạ Lan có chút lo lắng.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!