"Anh thế này nếu như bị người khác nhìn thấy thì danh tiếng của anh sẽ bị phá huỷ!”
"Anh và bà xã ở bên nhau, ai dám tiến đến?”
Đang nói chuyện thì tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên nở nụ cười.
"Cậu Diệp, làm mất mặt cũng đừng nên tới quá nhanh thế chứ!”
Diệp Ân Tuấn nhìn dáng vẻ cười tươi như hoa của Thẩm Hạ Lan, không khỏi mỉm cười.
"Em chờ đó cho anh."
Nói xong anh buông Thẩm Hạ Lan ra, sắc mặt cũng trầm xuống.
"Ai?"
"Ba, là con."
Âm thanh non nớt của Diệp Tranh truyền đến, lập tức khiến đường con trên khoé môi Thẩm Hạ Lan càng lớn hơn.
Cái này nếu là những người khác, Diệp Ân Tuấn nói không chừng sẽ còn giận chó đánh mèo, thế nhưng lại là Diệp Tranh, anh cũng chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng.
Nhìn Thẩm Hạ Lan một cái, Diệp Ân Tuấn bất đắc dĩ lắc đầu, đứng dậy đi mở cửa phòng ra.
"Tại sao con tới đây? Hàn Hi Thần có chuyện?"
Diệp Tranh nhìn xung quanh một chút, sau đó trực tiếp chui qua nách Diệp Ân Tuấn đi vào phòng, sau khi nhìn thấy Thẩm Hạ Lan liền đi tới.
"Mẹ, sức khoẻ của mẹ thế nào rồi?”
"Vẫn tốt, sao vậy?"
Thẩm Hạ Lan xoa đầu Diệp Tranh, thuận tay bế cậu bé ngồi lên trên đùi mình.
Diệp Tranh có chút xấu hổ, muốn đi xuống, nhưng lại tham luyến phần tình thương này của mẹ.
Diệp Ân Tuấn có chút buồn bực.
Cái này từng người từng người đều đến để tranh giành bà xã với anh là có chuyện gì xảy ra vậy, hết lần này đến lần khác Diệp Tranh như vậy anh lại không thể nói gì, chỉ có thể đi qua rót một cốc nước ấm đưa cho Diệp Tranh.
"Uống chút nước nóng đi, ở trong núi này nhiệt độ trong ngày có sự chênh lệch rất lớn, đừng để bị cảm!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!