Diệp Nghê Nghê đưa ngón út của mình ra.
Hai đứa trẻ móc ngoéo đóng dấu, thái độ đó rất nghiêm túc, Thẩm Hạ Lan nhìn mà có hơi cảm động.
“Chúng ta cũng từng là trẻ con, nhìn thấy bọn chúng dường như quay lại năm đó.”
Khi nói tới chuyện này, Thẩm Hạ Lan nghĩ tới ba mẹ Thẩm, sau đó lắc đầu, thấp giọng nói: “Ăn cơm thôi, em đói rồi.”
“Được, em và con ăn trước, anh và Tranh đi tắm, cả người đều mồ hôi, không thoải mái.”
“Ừ.”
Thẩm Hạ Lan gật đầu.
Diệp Ân Tuấn dẫn Diệp Tranh đi tắm.
Diệp Nghê Nghê đung đưa bím tóc của mình, lười nhác nói: “Mẹ, nghe nói chỗ này có con đường đều là đồ ăn ngon, không bằng chúng ta có thời gian thì đi chơi một chuyến.”
“Được.”
Thẩm Hạ Lan thoải mái đồng ý, ngược lại khiến Diệp Nghê Nghê sững người.
“Mẹ, mẹ chắc chứ? Mẹ và ba đến đây không phải để làm việc sao?”
“Làm việc là thứ yếu, chủ yếu là dẫn hai đứa đi chơi. Muốn đi đâu chơi thì nói ba mẹ, có thể thỏa mãn các con thì nhất định sẽ thỏa mãn các con.”
Nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói như vậy, Diệp Nghê Nghê lập tức trở nên vui sướng.
“Thật sao? Vậy quá tốt rồi, con bây giờ muốn ăn hết đồ ăn của con đường này.”
“Không thành vấn đề.”
Thẩm Hạ Lan mỉm cười.
Luôn biết con gái của mình là một cô bé ham ăn, cho nên đối với yêu cầu cô bé đưa ra này cô không hề bất ngờ.
“Ô ye! Mẹ vạn tuế!”
Diệp Nghê Nghê nhảy lên, dọa cho trái tim của Thẩm Hạ Lan cũng siết lại.
“Con chậm thôi, tình trạng cơ thể của mình như nào con không biết sao? Nhìn con đi, ngộ nhỡ đập đầu thì phải làm sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!