Sự im lặng của Diệp Minh Triết khiến Thẩm Hạ Lan có chút kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì. Cô chỉ lặng lẽ nhìn con trai, cảm giác đứa nhỏ này thật sự càng ngày càng giống Diệp Ân Tuấn.
Cậu bé chín chắn, trưởng thành sớm, nhưng lại lý trí, thậm chí còn mang một chút phúc hắc và lạnh nhạt.
Thật sự không khác Diệp Ân Tuấn bao nhiêu.
Thẩm Hạ Lan nhìn con trai trước mắt, không khỏi nghĩ, sau này không biết cô gái thế nào có thể giữ được một người con trai thế này.
Khi cô nhận ra mình đang nghĩ gì thì bỗng nhiên bật cười.
Diệp Minh Triết mới năm tuổi, cô nghĩ chuyện tương lai có phải hơi sớm không?
Nhìn thấy Thẩm Hạ Lan bỗng dưng cười, Diệp Minh Triết ngây người, hỏi: "Mẹ, mẹ làm sao vậy? Con có gì buồn cười sao?"
"Không có, mẹ đang nghĩ đến tương lai con sẽ tìm một người con dâu như thế nào, nhất thời cảm thấy mình có chút bận tâm quá mức rồi."
Diệp Minh Triết thế nào cũng không nghĩ tới có thể nghe được lời như vậy từ mẹ mình, không khỏi ngây người, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn có chút đỏ.
"Mẹ, con vẫn còn là trẻ con."
"Ừm ừm, đúng đúng, con vẫn là trẻ con, do mẹ nghĩ sớm quá rồi. Nhưng con trai mẹ đẹp trai như vậy, hiểu chuyện như vậy, tương lai chắc chắn sẽ có rất nhiều cô gái thích con. Chỉ sợ tương lai những đóa hoa đào này, con không lựa chọn được."
Trong đầu Thẩm Hạ Lan hiện ra dáng vẻ sau khi con trai lớn lên.
Con trai cô đẹp trai như vậy, đương nhiên là không thiếu con gái thích, đến lúc đó thì không biết có lạnh nhạt xa cách với con gái giống như Diệp Ân Tuấn không.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!