“Anh ta đáng chết! Anh ta lại có thể đối xử với mẹ của em như thế, anh ta biết rõ giao mẹ em cho Phương Nguyên thì bà ấy sẽ có kết cục như thế nào, nhưng mà anh ta vẫn làm. Anh ta chưa từng nghĩ tới em là vợ của anh ta, anh ta giúp đỡ Thẩm Hạ Lan giám sát em, thậm chí lúc Thẩm Hạ Lan đưa em đến nhà tù quốc tế, anh ta đều không kêu một tiếng. Em là vợ của anh ta, trong bụng của em vẫn còn mang cốt nhục nhà họ Triệu của bọn họ, nhưng mà anh ta chưa từng để ý đến cảm nhận của em, sau khi đến nhà tù quốc tế, em gặp phải chuyện gì anh ta có biết không? Anh ta luôn miệng nói là cả đời này sẽ che chở, sẽ cưng chiều em, yêu thương em, nhưng mà cuối cùng thì sao chứ? Em vào nhà tù quốc tế còn phải làm như là mình tự sát anh ta mới chịu đến thăm em, người đàn ông như thế em còn giữ làm gì nữa chứ, chẳng lẽ lại giữ lại để ăn tết?”
Trong lòng của Diệp Tử đều là sự phẫn nộ và không cam lòng, nhưng mà Diệp Ân Tuấn đã biết cô ta không thể quay đầu.
“Cô căn bản không nhìn thấy tình yêu của Triệu Ninh đối với cô, cô chỉ quan tâm đến cảm nhận của mình, cho đến bây giờ cô cũng chưa từng quan tâm đến sự sống chết của Triệu Ninh, cô cảm thấy Triệu Ninh không để ý đến sự sống chết của mẹ cô? Vậy thì những chuyện mà Vu Linh đã làm với Triệu Ninh chính là chuyện mà một người mẹ vợ nên làm? Cô là vợ, lúc cô biết mẹ của cô hạ ma túy với Triệu Ninh, cô đã từng an ủi hay nói một câu xin lỗi với Triệu Ninh chưa? Diệp Tử, trên thế giới này lòng người là được đổi bằng lòng người, mà không phải là trời sinh ai phải đối tốt với ai, cô vào nhà tù quốc tế là do cô tự tìm, cô cần phải trả giá cho hành vi sai trái của mình, Triệu Ninh chịu chờ đợi cô thì đã là một người đàn ông không tệ rồi, cô còn hi vọng xa vời Triệu Ninh không phân tốt xấu, không phân phải trái mà đi theo cô, bước vào con đường tà đạo, đó mới chính là biểu hiện của yêu cô à?”
“Đúng vậy, nếu như anh ta yêu tôi thì phải che chở cho tôi, cho dù đối phương là anh, anh ta cũng phải liều lĩnh che chở cho tôi mới đúng. Nhưng mà anh ta không làm như vậy, cho nên, anh ta đáng chết!”
Trong mắt của Diệp Tử đều là sự điên cuồng.
Diệp Ân Tuấn biết rằng có nói nhiều thêm nữa cũng không cần thiết.
“Haha, vậy thì cô cũng rất đáng chết đó.”
“Cái gì?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!