Trong đầu bỗng lóe lên một ánh sáng.
Hạ Tử Thu bỗng ngẩng đầu, nói với thủ hạ: “Đi điều tra chứng minh thư của Trương Tứ, còn cả thông tin cá nhân của ông ta. Tra từ Hải Thành của hơn 20 năm về trước.”
Thủ hạ có hơi sững người.
“Anh Thu, anh nghi ngờ Trương Tứ là tên giả?”
“Nếu như là tên thật sẽ không có chứng minh thư không có tài khoản sao? Nhiều vàng thỏi như vậy nếu như đổi thành tiền rồi chạy trốn dễ biết mấy? Hà tất gì phải để nhà? Trừ phi ông ta không có chứng minh thư, không có tài khoản. Đi điều tra người chết vào hơn 20 năm về trước ở Hải Thành, còn nữa, kiểm tra kỹ ở đây, ly bàn chải đánh răng gì đó cũng lấy về xét nghiệm, thử trích xuất DNA, sau đó đưa đối chiếu số liệu với thông tin nhận dạng.”
Hạ Tử Thu một khi đã tìm được điểm đột phá thì thật sự là làm việc nhanh chóng dứt khoát.
Tất cả mọi người đi làm theo lời căn dặn của Hạ Tử Thu.
Tống Dật Hiên cũng vì tình trạng thân thể mà cả đêm không ngủ.
Người duy nhất không bị ảnh hưởng chính là Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan cực kỳ vui vẻ nói chuyện một lúc với bọn họ, sau đó phát hiện chiếc điện thoại cầm trong tay đã bị lấy mất trong lúc cô không chú ý.
“Em còn chưa nói tạm biệt với bọn họ.”
Thẩm Hạ Lan có hơi buồn bực.
Diệp Ân Tuấn lại không hề thỏa hiệp, nói: “Rất muộn rồi, mau đi ngủ. Ngày mai chúng ta đến Cửu Long Trì chụp xong, sau đó lại tới nơi khác.”
Nghĩ đến ngày mai nếu như bắt đầu quay chụp, ắt sẽ hoạt động rất nhiều, Thẩm Hạ Lan cũng không phản bác nữa.
“Anh nhanh như vậy đã tìm được studio chụp ảnh cho chuyến du lịch sao?”
Diệp Ân Tuấn lắc đầu nói: “Làm gì phải cần studio chụp hình? Thủ hạ của anh đâu phải không có nhóm chụp ảnh. Gọi một cuộc bảo bọn họ ngày mai đi theo chúng ta là được. Cũng tránh ngại ngùng.”
“Vậy cũng được.”
Thẩm Hạ Lan đối với đề nghị này rất là thích.
Diệp Ân Tuấn đột nhiên lại gần, cười tà mị nói: “Vậy có phải có phần thưởng không?”
“Diệp Ân Tuấn, đã nói tối nay ngưng chiến mà.”
Thẩm Hạ Lan lập tức có hơi buồn bực.