Đứa trẻ này vốn rất đẹp, trước đây quá trầm mặc, khiến người khác bỏ qua vẻ đẹp trai của cậu bé, hiện nay vẻ rạng rỡ này giống như ánh sáng bất ngờ tỏa ra, đồng thời chiếu sáng tất cả điểm sáng của Diệp Tranh.
Thẩm Hạ Lan không khỏi cảm thán gen của nhà họ Diệp thật là quá tốt.
Diệp Ân Tuấn xoa đầu của cậu bé nói: “Sau này sẽ còn cơ hội, kết bạn chat chưa?”
“Kết bạn rồi ạ.”
Diệp Tranh vội gật đầu.
Diệp Ân Tuấn lại nhìn sang Diệp Minh Triết, còn chưa mở miệng thì nghe thấy Diệp Minh Triết kiêu ngạo nói: “Tổ chức 158 con tạm thời không muốn vào.”
“Ổ? Biết chênh lệch của mình rồi sao? Trước đây luôn cảm thấy mình là một thiên tài, bây giờ biết ếch ngồi đáy giếng rồi nhỉ?”
Sự đàn áp của Diệp Ân Tuấn không có khiến Diệp Minh Triết không thoải mái, ngược lại cậu bé trịnh trọng gật đầu nói: “Dạ, trước đây là con tự đại, sau này con sẽ cố gắng học tập. Bảo đảm dùng thực lực của mình thi vào 158.”
Thật ra một đứa trẻ 5 tuổi như Diệp Minh Triết có thể có thiên phú này đã rất không dễ rồi, có điều Diệp Ân Tuấn không hy vọng cậu bé quá tự mãn, sau này sẽ gây ra những rắc rối không đáng cho mình.
Sự đàn áp hợp lý cũng là một cách giáo dục con cái.
Thái độ hiện nay của Diệp Minh Triết khiến Diệp Ân Tuấn rất hài lòng.
“Được rồi, rửa tay ăn cơm. Ngày mai dẫn các con đi chơi.”
“Được!”
Diệp Nghê Nghê vui vẻ nhảy nhót.
Diệp Minh Triết và Diệp Tranh cũng có chút vui mừng, dù sao đi du lịch cả nhà như này là lần đầu tiên.
Mấy đứa trẻ được người giúp việc dẫn đi rửa tay.
Thẩm Hạ Lan lúc này mới phát hiện trong sân có thêm vài người giúp việc xa lạ.
“Sắp xếp từ khi nào vậy?”
“Vốn là có, khi vừa đến anh không thích bọn họ làm phiền em nên bảo bọn họ ra ngoài.”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn khiến khóe miệng của Thẩm Hạ Lan có hơi giật giật.
Người đàn ông này đối với cô thật là tốt, đối với người khác mà nói thì như một kiếp nạn.
“Ai kêu người khác tuân theo cách làm của chúng ta chứ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!