“Có cái gì khác sao?”
“Đi xem thì biết liền không phải sao?”
Diệp Ân Tuấn nói xong thì kéo Thẩm Hạ Lan ra khỏi câu lạc bộ.
Tứ hợp viện cách đó không xa, hai người tay trong tay bước chầm chậm trên đường.
Ánh mặt trời kéo dài bóng dáng hai người, Thẩm Hạ Lan đưa mắt nhìn, bóng hai người quấn quýt, dây dưa với nhau.
Cô không nhịn được nhếch khóe môi, đến giờ phút này mới có tâm trạng du lịch thực sự.
Thẩm Hạ Lan giống như một đứa trẻ duỗi tay còn lại ra làm hình trái tim trên bóng của họ, rồi thích thú cười như một tên trộm.
Cô tưởng Diệp Ân Tuấn không thấy, lại không ngờ trong đôi mắt phượng xinh đẹp của Diệp Ân Tuấn lại chứa đầy cưng chiều và ý cười.
Diệp Ân Tuấn duỗi ngón tay ra, chạm vào tay Thẩm Hạ Lan, học theo cô tạo ra một cái bóng hình trái tim, cái bóng này lập tức chồng lên cái bóng của Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan đột nhiên dừng lại, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy khóe miệng người đàn ông này nhếch lên, cô nhìn gương mặt nghiêm túc trước mặt.
Người đàn ông này vẫn xấu xa như ngày nào.
Bỗng nhiên có vô số khoảnh khắc hạnh phúc xuất hiện trong đầu cô.
Một cảm giác ngọt ngào bao trùm lấy cô.
Thẩm Hạ Lan tựa vào vai Diệp Ân Tuấn, dịu dàng nói: “Anh có kế hoạch gì không?”
“Em hỏi cái gì?”
“Lịch trình du lịch.”
Lúc này, Thẩm Hạ Lan thực sự muốn đi du lịch với Diệp Ân Tuấn.
Diệp Ân Tuấn cười nói: “Trở về rồi nói.”
Hai người cùng nhau đi dạo trên con phố, cây ngô đồng ở đây rất đẹp, gió thổi qua nghe xào xạc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!