Bà ta lấy cây ngân châm ở bên trong ra đâm thẳng vào ót của Diệp Ân Tuấn.
Diệp Ân Tuấn bỗng nhiên cử động, sau đó lại rơi vào im lặng.
Trương Linh không dám trì hoãn, liên tục đâm mười hai cây ngân châm vào những bộ phận khác nhau trên người của Diệp Ân Tuấn, sau khi làm liền tù tì một mạch, mồ hôi rơi đầm đìa, sắc mặt lộ ra một tia tái nhợt, nhưng mà bà ta lại không dừng lại, lấy một cái hộp nhỏ từ trong túi.
Sau khi mở cái hộp ra, rõ ràng có một con cổ trùng màu vàng kim.
Hoàng kim cổ!
Nếu như người hiểu cổ trùng nhìn thấy hoàng kim cổ của Trương Linh, chắc có lẽ là hai mắt sẽ đỏ hồng.
Đây chính là cổ vương cấp bậc chí tôn trong cổ trùng.
Chính là thứ mà có biết bao nhiêu người nuôi cổ mơ ước có được.
Từ màu sắc của hoàng kim cổ này, có thể biết được hoàng kim cổ có ít nhất một trăm năm tuổi thọ.
Chỉ nhìn thấy hoàng kim cổ đó được thả ra, liền vèo một cái trực tiếp nhảy lên trên trán của Diệp Ân Tuấn.
Làn sương mù màu trắng bao phủ cơ thể nó thành một tầng sương trắng, ánh sáng mang theo màu vàng chợt lóe lên, trực tiếp chui vào trong đầu của Diệp Ân Tuấn.
Trương Linh nhìn thấy như thế này thì vội vàng quỳ xuống rồi dập đầu, vừa quỳ lạy Diệp Ân Tuấn, trong miệng lại ô ô a a những từ ngữ mà người khác không hiểu.
Không bao lâu sau, ở những nơi mà Trương Linh sử dụng ngân châm bắt đầu tản ra máu màu đen, từng chút từng chút thẩm thấu ga giường, phát ra mùi hôi thối.
Nhưng mà Trương Linh lại không có hành động gì, mà là cứ quỳ ở đó, trong miệng vẫn còn nói cái gì đó.
Trôi qua hơn một tiếng đồng hồ, máu màu đen của Diệp Ân Tuấn chậm rãi khôi phục lại thành màu đỏ. Lúc này, Trương Linh mới thở phào một hơi.
Đúng lúc này, Diệp Ân Tuấn đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt lạnh lùng đỏ hồng một mảnh.
“Gia chủ, người đã tỉnh rồi?”
Trương Linh vui mừng lên tiếng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!