Lúc Diệp Tranh nhìn thấy Trương Linh, sắc mặt vẫn như bình thường, nhẹ giọng gọi một tiếng sư phụ.
Diệp Minh Triết thì hơi kinh ngạc, nhưng mà trong mắt có phần ngưng trọng.
Cậu bé biết sự nghi ngờ của Diệp Tranh đối với Trương Linh, nhưng mà bây giờ lại gọi Trương Linh đến đây, đã nói rõ trạng thái của lão Diệp không tốt.
Cậu bé đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nói với Diệp Tranh: “Anh ơi, chiếc nhẫn của em đâu rồi?”
Lúc trước, Diệp Minh Triết nhận chiếc nhẫn từ trong tay của thím Trương, cậu bé không biết vật đó dùng để làm gì, sau này đi tìm quyển sách cổ của Trương gia trại, Diệp Minh Triết đưa chiếc nhẫn đó cho Trương Vũ, sau đó Trương Vũ với Thẩm Hạ Lan hợp diễn một trò hay, để cho người khác tưởng là Trương Vũ phản bội Thẩm Hạ Lan, kể từ đó liền không thấy tung tích chiếc nhẫn đâu.
Nhưng mà ai cũng không biết chiếc nhẫn này rơi vào trong tay của Diệp Tranh.
Bằng cách nào lại rơi vào trong tay của Diệp Tranh, không có người biết, nhưng mà Diệp Minh Triết lại biết, là Trương Vũ sai người đưa cho Diệp Tranh.
Vốn dĩ cảm thấy Diệp Tranh là đệ tử của Trương Linh, Trương Linh lại là người của Trương gia trại, mà Diệp Tranh là anh cả của Diệp Minh Triết, cho nên đưa cho Diệp Tranh là thích hợp nhất.
Lúc Diệp Tranh cầm về rồi còn đưa lại cho Diệp Minh Triết, đáng tiếc là lúc đó Diệp Minh Triết lười biếng phải giữ mấy cái vật này, cho nên đã để Diệp Tranh giữ dùm.
Bây giờ nhìn thấy Trương Linh đến đây, mặc dù không biết chiếc nhẫn đó có ý nghĩa như thế nào với thím Trương, nhưng mà có thể để thím Trương trước khi chết còn trao chiếc nhẫn này lại cho Diệp Minh Triết giống như là đồ vật gia truyền, Diệp Minh Triết cảm thấy không phải là một vật bình thường.
Có lẽ là người khác không nhìn ra điểm khác thường, nhưng mà Trương Linh là người Trương gia trại, làm sao có thể không nhìn ra?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!