Diệp Tranh nhẹ gật đầu, quay người lại nói với Dũng: “Chú Dũng, trước tiên chú đưa ba của cháu lên giường đi, thay một bộ quần áo sạch sẽ cho ba, nếu như có thể, vậy thì bật điều hòa lên cao một chút.”
Thẩm Hạ Lan hơi nhíu mày.
“Trong phòng có hơi ấm, nhiệt độ hiện tại đã 23 độ rồi, còn phải bật cao hơn nữa hả?”
Ánh mắt Diệp Tranh lóe lên, thấp giọng nói: “Chỉnh tới 30 độ đi, hiện tại nhiệt độ thân thể của ba rất lạnh.”
Lời này ngược lại để Thẩm Hạ Lan ý thức được đúng là cơ thể của Diệp Ân Tuấn đang rất lạnh.
Nếu như nói nước vòi hoa sen đổ hết lên người anh làm anh ướt đẫm mới phát ra hơi lạnh, nó cũng sẽ không làm cô ôm một hồi rồi mà vẫn còn lạnh tới dọa người.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy Diệp Tranh có chuyện gì đó giấu diếm mình, nhưng mà bây giờ Diệp Tranh không nói, cô cũng không vội hỏi, mà là để Dũng dựa theo lời dặn dò của Diệp Tranh mà làm.
Dũng ôm Diệp Ân Tuấn lên trên giường, dựa theo yêu cầu của Diệp Tranh, chỉnh nhiệt độ trong phòng cao lên 30 độ.
Trong phòng lập tức nóng lên, làm cho người ta có hơi khó chịu, nhưng mà sắc mặt của Diệp Ân Tuấn lại giống như không có thay đổi.
“Để con về phòng lấy thuốc.”
Diệp Tranh nói xong liền xoay người đi ngay.
Dũng còn muốn hỏi gì đó, lại nhìn thấy ánh mắt của Thẩm Hạ Lan như có điều suy nghĩ, không khỏi hỏi: “Cô chủ, cô đây là..."
“Không có chuyện gì đâu, anh Dũng, cảm ơn anh nha.”
Thẩm Hạ Lan cười nhạt một tiếng, nhưng mà trong mắt lại là vẻ lo lắng dày đặc không tan.
Cô gọi điện thoại cho Phi nói là chuyến du lịch tạm trì hoãn, lúc nào đi thì sẽ thông báo cho anh ta, về phần đã xảy ra chuyện gì, Thẩm Hạ Lan không nói một chữ nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!