Thẩm Hạ Lan run rẩy hận không thể bóp chết Tiêu Nguyệt, lại nhìn thấy lúc này Tiêu Nguyệt rơi nước mắt trên giường đơn.
“Đừng tưởng là rơi mấy giọt nước mắt cá sấu ở nước mắt của tôi thì tôi sẽ tha thứ cho dì, tôi sẽ có cái nhìn mới với dì.”
Thẩm Hạ Lan óan hận nói.
Tiêu Nguyệt lại nghẹn ngào: “Cháu có biết không, mong muốn lớn nhất đời này của dì là có thể đoàn tụ với ba mẹ và em gái, vì mục tiêu này dì đã chịu quá nhiều khổ cực, nhưng mà cuối cùng ngay cả lần gặp mặt cuối cùng với mẹ dì cũng không gặp được. Vốn là dì cho rằng đời dì sẽ không gặp được người thân nhất, nhưng mà không ngờ tới vào buổi chiều gió nhẹ hôm ấy, em gái Tiêu Ái của dì đột nhiên lại xuất hiện ở trước mặt dì, cháu không biết lúc đó trong lòng của dì kích động, xúc động tới cỡ nào đâu.”
Thân thể của Thẩm Hạ Lan đột nhiên sững lại.
“Dì nói cái gì, mẹ của tôi đi tìm dì lúc nào?”
Cho đến nay, Thẩm Hạ Lan vẫn không hề biết chuyện này.
Tiêu Ái lại biết sự tồn tại của Tiêu Nguyệt, thậm chí còn đi tìm bà ta?
Tại sao mẹ lại không nói chuyện này?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!