Cô nghĩ một khi Lam Thần không nỡ xuống tay, cô cũng sẽ không bỏ qua cho bà Phương.
Khương Hiểu là người của cô, cô không thể nhìn thấy cuộc đời sau này của Khương Hiểu sẽ bị bà Phương uy hiếp và khống chế, cho nên cô đã chuẩn bị sẵn, có điều lúc này nhìn thấy ánh mắt của Lam Thần, Thẩm Hạ Lan biết, Lam Thần cũng đưa ra lựa chọn.
Thẩm Hạ Lan rút điện thoại ra báo cảnh sát.
Bà Phương lúc này mới có hơi sợ.
Bà ta muốn trốn, nhưng lại bị vệ sĩ chặn lại.
Bà Phương xoay người muốn cướp điện thoại trong tay Thẩm Hạ Lan.
“Không được báo cảnh sát! Không được phép!”
Bà ta giống như phát điên mà lao về phía Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan lại không phải là Lam Thần, không để bà ta làm càn, trực tiếp nhấc chân đạp bà Phương ra.
Lực đạo của một cước này không nhẹ, cả người bà Phương sau khi bị đá ra thì nằm bò ra sàn bắt đầu kêu rên.
“Trời ơi, giết người rồi, vợ của Diệp Ân Tuấn Thẩm Hạ Lan giết người rồi! Lồng ngực của tôi đau quá, tôi sắp chết rồi!”
Nhưng người xung quanh đều mang ánh mắt khinh thường, ngay cả vệ sĩ cũng khinh bà ta.
Người phụ nữ tác oai tác quái, hôm nay phải trị bà ta.
Sau khi Thẩm Hạ Lan báo cảnh sát, nhanh chóng cho người đưa Lam Thần vào phòng cấp cứu xử lý vết thương.
Cháy nhiều máu như vậy, bởi vì màu sắc máu của anh ta đặc biệt, dễ gây chú ý của người khác, một ánh mắt của Thẩm Hạ Lan thì để vệ sĩ khống chế xung quanh.
Khi Lam Thần được đưa vào phòng cấp cứu thì nhìn Thẩm Hạ Lan cầu xin: “Đừng để Khương Hiểu biết chuyện hôm nay. Cô ấy không nên bị đối xử như vậy.”
“Cố gắng đi con đường của mình, những chuyện khác giao cho tôi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!