Khương Hiểu không kịp hét lên, bước lên một bước ôm lấy Lam Thần.
“Phốc" một tiếng, âm thanh viên đạn xuyên qua thân thể vang lên bên tai Lam Thần.
Anh ta nhìn thấy Khương Hiểu cười trước mặt anh ta rồi từ từ ngã xuống..
“Khương Hiểu!"
Lam Thần chỉ cảm thấy trái tim của mình như bị người nào đó nắm chặt, đau muốn chết đi được.
Anh ta ôm Khương Hiểu thật chặt, đôi mắt ẩm ướt.
“Tại sao!”
Anh ta giống như là đang tự lẩm bẩm, lại giống như là không biết làm như thế nào.
Khương Hiểu nhìn người đàn ông tài hoa đẹp trai trước mắt, nhìn thấy đôi mắt của anh ta vì mình mà chứa nước mắt, không khỏi nặn ra nụ cười.
Đủ rồi!
Như thế là đủ rồi!
Khương Hiểu không kịp nói gì liền hôn mê bất tỉnh.
Diệp Ân Tuấn đã sớm chuẩn bị, lại không ngờ tới người của Vu Phong lại dám ra tay ở bên phía ông cụ Tiêu, lập tức vung tay lên, liền có người nhà họ Diệp đuổi theo.
“Mau đưa cô ấy đến bệnh viện đi!”
Thẩm Hạ Lan lo lắng cho Khương Hiểu, đôi mắt cũng có hơi ẩm ướt.
Cô gái này!
Cô biết tình cảm của Khương Hiểu đối với Lam Thần, chỉ mong lần này Khương Hiểu không có chuyện, chỉ mong lần này Lam Thần sẽ thương yêu Khương Hiểu, sẽ thấy rõ tấm lòng của cô ấy.
Lam Thần không yêu Khương Hiểu hả?
Không!
Anh ta có yêu.
Thẩm Hạ Lan có thể nhìn ra được từ trong ánh mắt lúc này của anh ta.
Tình cảm của Lam Thần vẫn luôn kiềm chế.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!