Lúc này, giáo sư Phương mới nhìn Lam Thần. Tuyết rơi dày đặc, anh ta để trần, thân trên có dấu chân làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
“Bà lại đánh nó làm cái gì?” Giáo sư Phương thở phì phò, quay người hét lên với bà Phương.
“Tôi đánh nó làm cái gì hả, còn không phải là nó chọc tôi tức giận à?”
Dưới ánh mắt của giáo sư Phương, bà Phương có chút yếu ớt.
Giáo sư Phương cảm thấy đầu óc vang lên ong ong.
Ông ta chỉ vào bà Phương rồi nói: “Bây giờ Lam Thần đã trưởng thành rồi, không phải là con nít nữa, bà động một cái là lại muốn đánh nó là có chuyện gì hả? Với lại bà có biết gì không, hiện tại Lam Thần đang nuôi chúng ta, bà cảm thấy mình giỏi
giang chỗ nào vậy? Lại còn dám ra tay với Lam Thần, thằng bé không đánh lại là bởi vì Đình, không phải là bởi vì sợ bà đâu. Cái tính của bà ấy, nếu như còn kiếm chuyện nữa thì bà đi khỏi nơi này cho tôi, tôi phải ly hôn với bà.”
Lời này vừa mới nói ra, bà Phương hoàn toàn không phản ứng lại kịp. Hiển nhiên là bà ta không ngờ tới giáo sư Phương sẽ vì Lam Thần mà li hôn với mình.
Bình thường ông ta say mê nghiên cứu, trên cơ bản không quan tâm tới mấy chuyện ở bên ngoài, bây giờ ông ta lại vì vật thí nghiệm là Lam Thần mà muốn ly hôn với mình?
Bà Phương cảm thấy tất cả các cơn giận đều dồn ở trong ngực, sắp nổ tung.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!