“Đội trưởng, là tôi.”
Tin nhắn của Phó Hi Thần gửi qua, Diệp Minh Triết bỗng có hơi nhớ những đội viên này.
“Không thể nói chuyện nghiêm túc với tôi sao? Cứ phải hack vào trong máy tính của tôi, sao hả? Muốn so mã lập trình với tôi?”
Diệp Minh Triết nhanh chóng gõ chữ.
Phó Hi Thần lại khựng lại, sau đó đáp: “Đội trưởng, có tin xấu muốn nói với cậu.”
“Sắp tết rồi, có thể có chút tin tốt sao?”
Diệp Minh Triết cảm thấy Phó Hi Thần này thật sự khá thú vị.
Nhưng Phó Hi Thần lại trực tiếp chuyển đổi thành thể chữ trắng đen, nặng nề nói: “Đội trưởng, Sa Sa của đội chúng ta hy sinh rồi.”
Cơ thể của Diệp Minh Triết bỗng khựng lại.
“Cậu nói cái gì?”
Sa Sa là đội viên của đội bọn họ, cũng là cô gái quá 18 tuổi duy nhất của bọn họ. Trước khi Diệp Minh Triết chưa vào tiểu đội, Sa Sa luôn là đội trưởng của đội bọn họ, nhưng vì kỹ thuật máy tính của Diệp Minh Triết rất cao, Sa Sa chủ động nhường vị trí, có điều bình thường vẫn rất quan tâm bọn họ.
Ấn tượng của Diệp Minh Triết về Sa Sa chính là chị hàng xóm, ấm áp giống như mẹ, ấm áp giống như Nghê Nghê.
Chị ấy sao lại hy sinh chứ?
“Chuyện là sao?”
Diệp Minh Triết phát hiện tay của mình có hơi run.
Phó Hi Thần bỗng bật khóc, cậu bé trực tiếp gọi video call cho Diệp Minh Triết.
Diệp Minh Triết nhìn thấy Phó Hi Thần khóc nức nở thì không khỏi nhói lòng.
“Đừng khóc, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Diệp Minh Triết quát một tiếng, Phó Hi Thần lập tức ngừng khóc, run rẩy nói: “Ba của chị Sa Sa là thành viên đội đặc chiến, không lâu trước đi ra nước ngoài tham gia hoạt động giữ gìn hòa bình, lại ở trong quá trình bảo vệ di chuyển quần chúng bị bắn trúng. Phần tử khủng bố bắt ông ấy làm con tin, uy hiếp bên ta rút khỏi chiến trường. Chuyện này bị chị Sa Sa biết, chị ấy giấu tất cả mọi người đi tới đó, lợi dụng kỹ thuật hack tạm thời mê hoặc kẻ dịch, nhưng cuối cùng cũng không thể kiên trì quá lâu, vì để cứu ba của mình, chị Sa Sa bị giết tại chỗ. Đội trưởng, bọn họ nói chị Sa Sa chảy cực kỳ nhiều máu. Lát nữa chị Sa Sa sẽ được đưa về bằng đường hàng không, lão đại nói rằng chúng ta toàn bộ tập hợp, đến sân bay đón chị Sa Sa về nhà.”
Phó Hi Thần vừa nói vừa khóc.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!