Diệp Nghê Nghê cười rất rạng rỡ, chủ động khoác tay của Diệp Minh Triết.
Cơ thể của Diệp Minh Triết có hơi cứng đờ, muốn giãy ra, nhưng lại không thể như ý.
Cậu bé có chút cười khổ.
Diệp Nghê Nghê cũng từng học thuật phòng thân mấy ngày, nhưng không đủ khiến cậu bé không nhúc nhích được, chẳng qua chỉ là trong lòng vẫn có hơi không nhẫn tâm, cho nên đối với Diệp Nghê Nghê thêm một chút bao dung.
Bởi vì người của nhà tổ đều được nghỉ lễ rồi, Diệp Ân Tuấn chỉ đành làm tài xế.
Một nhà năm người đi ra ngoài.
Diệp Nghê Nghê vốn muốn đi dạo, nhưng lâm thời nhìn thấy biển quảng cáo triển lãm đèn băng ở ngoại ô, rất muốn đi tới xem.
Hết cách, cả nhà chỉ có một cô công chúa nhỏ như vậy, tự nhiên là lâm thời thay đổi tuyến đường rồi.
Chỉ có điều bây giờ là sắp tết rồi, đa số mọi người đều đi mua đồ đạc ở khu thành phố, triển lãm đèn băng ở ngoại ô rõ ràng có rất ít người.
Diệp Nghê Nghê lại rất là phấn khích.
Cô bé cũng không sợ lạnh, sau khi xuống xe thì tung ta tung tăng chạy khắp khu triển lãm đèn băng.
“Nghê Nghê, em chậm thôi.”
Diệp Minh Triết hơi nhíu mày, vô thức nhắc nhở một câu. Nhưng Diệp Nghê Nghê căn bản không nghe lời cậu bé, ngược lại càng chạy càng nhanh.
Đột nhiên cô bé vướng vào thứ gì đó.
Diệp Minh Triết bỗng trở nên căng thẳng.
Cậu bé chạy đến chỗ Diệp Nghê Nghê, nhưng còn chưa đợi cậu bé chạy đến bên cạnh Diệp Nghê Nghê thì Diệp Nghê Nghê đã bị một người bịt mặt trực tiếp ôm lên, sau đó nhanh chóng chạy về phía chiếc xe ở bên đó.
Biến cố này lập tức khiến Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan bọn họ sững người.
“Đứng lại! Anh là ai? Bỏ con gái của tôi xuống!”
Bởi vì Diệp Nghê Nghê nằm trong tay đối phương, Diệp Ân Tuấn có hơi không dám vọng động.
Thẩm Hạ Lan thì mặt mày tái mét.
Diệp Nghê Nghê trực tiếp bị dọa đến bật khóc.
“Anh! Ba, mẹ, cứu mạng!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!