Một màn thần kỳ xuất hiện.
Máy tính Diệp Ân Tuấn đột nhiên thoát ra.
Nhanh chóng và chuẩn xác!
"Diệp Ân Tuấn!"
Thẩm Hạ Lan trực tiếp nổi giận.
Diệp Ân Tuấn lại muốn khóc.
"Không phải, bà xã, thật sự không phải, vừa rồi anh thật sự không ấn được, thật sự!”
"Anh đi ra!"
Thẩm Hạ Lan tức giận đẩy Diệp Ân Tuấn và chạy ra ngoài.
Diệp Ân Tuấn đáng ghét, lại là người như vậy.
Mặc dù biết đại đa số đàn ông đều sẽ xem những thứ đó, nhưng thân là phụ nữ, lại còn hằng ngày đều ở bên cạnh anh, anh không động vào mình mà lại xem như thứ này, trong lòng cô vẫn không dễ chịu.
Cả người Diệp Ân Tuấn như muốn phát nổ.
Diệp Minh Triết, mày cứ nhớ kỹ cho ông đây!
Diệp Ân Tuấn nhanh chóng đuổi theo, không ngờ Thẩm Hạ Lan lại quay về phòng và khoá trái cửa lại.
"Bà xã, em mở cửa ra, em nghe anh giải thích có được không?”
"Không nghe không nghe, con rùa niệm kinh. Anh đừng có vào, tạm thời em không muốn gặp anh. Hừ!”
Thẩm Hạ Lan tức giận nói, nhưng lại lấy trong bếp ra một đống đồ ăn vặt.
Thật tốt.
Thừa dịp thời gian này ăn chút đồ ăn vặt.
Thật sự nhớ nó nha!
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!