Sau khi Thẩm Hạ Lan ăn xong, cảm thấy bụng rất no. Vừa đặt chén đũa xuống, Diệp Ân Tuấn liền đưa nước. Thẩm Hạ Lan cảm thấy rằng mình thật quá hạnh phúc. Sau khi uống xong nước, cô ở một cách mất hình tượng, sau đó nhìn Diệp Ân Tuấn hỏi: "Đúng rồi, anh không ăn sao?"
"Anh không đổi."
Diệp Ân Tuấn cười nhạt nói.
Thẩm Hạ Lan cảm thấy rằng mình quá là không làm tròn bổn phận rồi.
"Mỗi ngày phải ăn ba bữa đúng giờ, nếu không sẽ bị đau bụng."
"Ừm, anh nhớ rồi. Em hoạt động một lát? Hay là tiếp tục xem TV?"
Diệp Ân Tuấn hỏi thăm Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan nghiêng cổ cười hỏi: "Anh thấy sao? Em nên làm gì?"
“Anh nghĩ em nên đi dạo ở vườn sau một cái, hoặc xuống giường hoạt động một lát.”
"Được, nghe anh."
Thẩm Hạ Lan rất nghe lời. Diệp Ân Tuấn trong mắt đầy cưng chiều.
Hai người ra vườn sau đi một vòng.
Thẩm Hạ Lan có chút mệt rồi, Diệp Ân Tuấn đưa cô trở lại phòng ngủ tiếp tục xem phim.
"Em xem phim trước đi, anh đi thư phòng xử lý chút việc.”
Giọng nói của Diệp Ân Tuấn nhẹ nhàng.
Thẩm Hạ Lan gật đầu nói: "Được rồi, chủ ý nghỉ ngơi, đừng để quá mệt mỏi, tuy anh có trách nhiệm nuôi gia đình, nhưng vẫn phải bảo trọng sức khoẻ vì mẹ con em đó."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!