"Chứ sao? Đêm nào tôi cũng muốn lên giường ngủ hết đó.”
Sau khi Diệp Ân Tuấn có mong muốn sống sót mạnh mẽ nói xong, trực tiếp kéo theo Thẩm Hạ Lan đi thanh toán
Nước mắt chực trào trên mắt Hồ Ngọc Duyên.
Cô ta là con gái của đại vương hàng hải đương nhiên không thiếu tiền, mặc dù nửa gian hàng phố vàng này quả thực có lãi rất khả quan, nhưng không phải tiền bạc đã khiến Hồ Ngọc Duyên cảm động, mà là tình cảm của Thẩm Hạ Lan dành cho mình.
Cho dù những người khác có giàu có đến đâu, họ cũng sẽ không bao giờ tặng một cửa hàng sinh lời như vậy để làm quà tặng, nhưng người đó là Diệp Ân Tuấn, là Thẩm Hạ Lan, Hồ Ngọc Duyên ngay lập tức cảm thấy mình quá hạnh phúc.
Ai nói rằng kết hôn với Tống Dật Hiên sẽ bị ấm ức?
Nếu bị ấm ức như vậy thì vẫn rất xứng đáng!
Tống Dật Hiên đi đến bên cạnh Hồ Ngọc Duyên, nắm lấy tay cô ta, nhẹ giọng nói: "Nếu em bằng lòng, anh sẽ giao tập đoàn Tống Thị cho em.”
"Em cũng đâu muốn làm nữ cường đâu, em lấy tập đoàn Tống Thị làm gì? Gia đình em còn rất nhiều việc kinh doanh đang chờ em kế thừa nữa. Tống Dật Hiên, em không phải là thích tiền của anh.”
Hồ Ngọc Duyên nhanh chóng giải thích.
Tống Dật Hiên cười nói: "Anh biết, anh chỉ nghĩ rằng em tốt như vậy, mà anh đã từng rách nát như thế, có chút không xứng với em. Anh giao cho em của cải, cuộc sống và tất cả gia sản, hy vọng những thứ này có thể giữ chân em. "
"Tiền chưa bao giờ là thứ có thể giữ chân em, mà là con người anh đó. Em thích con người Tống Dật Hiên, cho dù anh khố rách áo ôm đến thế nào, em cũng thích anh.”
Lời nói của Hồ Ngọc Duyên ngay lập tức khiến trái tim Tống Dật Hiên sôi sục, nỗi cô đơn từng bị mẹ ruột ruồng bỏ ngay lập tức được Hồ Ngọc Duyên lấp đầy.
Anh ta ôm lấy Hồ Ngọc Duyên, nhỏ giọng nói: "Duyên, cảm ơn vì đã thích anh, cảm ơn."
"Đồ ngốc."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!