Chuyện giữa Hồ Ngọc Duyên và Tống Dật Hiên anh không quản được, yên lặng quan sát diễn biến là được, người anh để tâm là Thẩm Hạ Lan.
Thẩm Hạ Lan thấy Diệp Ân Tuấn cũng không quá rõ thì vực dậy tinh thần.
“Đi, tại sao không đi chứ? Không đi làm sao biết Tống Dật Hiên đánh chủ ý quỷ quái gì?”
“Anh thấy dáng vẻ tràn đầy tinh lực của em, không bằng chúng ta làm chút chuyện khác?”
Diệp Ân Tuấn đối với sự hăng hái của Thẩm Hạ Lan thì có hơi không thoải mái.
Mặc kệ nói như nào, Tống Dật Hiên đã từng theo đuổi Thẩm Hạ Lan, hơn nữa kiểu theo đuổi không đạt mục đích không từ bỏ đó, nếu như không phải là do quan hệ huyết thống, anh cũng không biết bây giờ Tống Dật Hiên liệu có kết hôn với người khác hay không.
Không thể không nói, hũ giấm chua của Diệp Ân Tuấn bị đổ rồi.
Hơn nữa đổ rất nhiều, cả phòng đều mùi chua.
Thẩm Hạ Lan sửng sốt kêu lên một tiếng thì bị Diệp Ân Tuấn đè dưới thân, không lâu sau thì truyền đến tiếng rên rỉ.
Trong lòng cảnh xuân ngập tràn.
Thẩm Hạ Lan thật sự muốn đánh chết Diệp Ân Tuấn.
Đã nói rõ chiều Tống Dật Hiên hẹn bọn họ ra ngoài chơi bóng, kết quả đợi khi cô có thể dậy thì đã hơn bốn giờ chiều rồi.
“Diệp Ân Tuấn, anh cố ý!”
Thẩm Hạ Lan tức tối đánh Diệp Ân Tuấn một cái.
Đối với sự khua tay múa chân của cô, Diệp Ân Tuấn căn bản không để tâm, hơn nữa nói với vẻ rất khí phái: “Ừm, anh chính là cố ý đó.”
Diệp Ân Tuấn thẳng thắn không biết xấu hổ như vậy, Thẩm Hạ Lan còn có thể nói cái gì?
Cô vội gọi điện cho Tống Dật Hiên, nhưng đầu bên kia lại mãi không có ai nghe.
Diệp Ân Tuấn hờ hững nói: “Đừng gọi nữa, nói không chừng đang dạy Hồ Ngọc Duyên chơi bóng, giờ này em gọi điện không phải là làm mất hứng hay sao?”
“Anh đi ra!”
Thẩm Hạ Lan cảm thấy không thể nhìn thẳng Diệp Ân Tuấn.
Người đàn ông này bây giờ thật sự quá vô sỉ rồi.
Thấy vợ hình như thật sự giận rồi, Diệp Ân Tuấn vội nói: “Không phải chỉ là chơi bóng thôi sao? Em việc gì cứ muốn đến chỗ Tống Dật Hiên chứ? Cậu ta cũng sắp kết hôn rồi, người ta đều nói tân hôn là khoảng thời gian ngọt ngào nhất, em đi làm bóng đèn gì chứ? Nếu thật sự thích chơi bóng, anh dẫn em đi cưỡi ngựa chơi polo thì sao?”
Thẩm Hạ Lan bỗng vực dậy tinh thần.
“Polo? Chính là cái trò diễn trên phim, ở trên lưng ngựa cầm gậy đánh bóng vào khung cầu sao?”
Có thể giải thích polo thành kiểu này, Diệp Ân Tuấn cũng phục rồi, có điều bởi vì người nói lời này là vợ của mình, anh cũng chỉ có thể chịu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!