Tuy phẫu thuật cấy ghép của Diệp Nghê Nghê rất thành công, nhưng tóm lại phải uống thuốc chống phản ứng quanh năm, điều này đối với Diệp Nghê Nghê mà nói là một loại cực hình.
Diệp Tranh dần dần phát hiện mục tiêu mình học y ở đâu rồi, cho nên càng thêm cố gắng.
Diệp Nghê Nghê nghe xong thì rất cảm động.
“Cảm ơn anh Tranh, có điều anh cũng đừng quá vất vả, chín giờ mỗi tối bắt buộc phải đi ngủ, em nghe mẹ nói anh cứ đọc sách mãi, như thế rất không tốt cho mắt. Em không hy vọng mắt của anh Tranh bị hỏng. Khỏe mạnh là rất quan trọng.”
Diệp Nghê Nghê nghiêm túc nói.
Diệp Tranh khựng lại, sau đó gật đầu nói:
“Vậy chúng ta tiếp tục chơi đi.”
Diệp Nghê Nghê kéo tay của Diệp Tranh xoay người bắt đầu chơi game.
Diệp Ân Tuấn ở trên lầu nhìn một màn này, không khỏi có cái nhìn khác về con gái của mình.
Con bé này thật sự là tầm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi.
Người bình thường thật sự không nhận ra trí thông minh của Diệp Nghê Nghê, Diệp Nghê Nghê cũng không hy vọng người khác nhìn ra sự khác biệt của mình, nhưng trong nguyên tắc đối đãi với Diệp Tranh và những xử sự khác, Diệp Ân Tuấn dần phát hiện sự khác biệt của con gái mình.
Con bé này che giấu đủ sâu.
Diệp Ân Tuấn mỉm cười an ủi, sau đó mở cửa phòng đi vào phòng ngủ.
Thẩm Hạ Lan vẫn đang ngủ, hơn nữa ngủ rất say.
Diệp Ân Tuấn thấy cô không biết mơ cái gì, lông mày nhíu chặt lại, anh không khỏi có hơi đau lòng.
Người phụ nữ này lại mơ thấy cái gì rồi?
Anh đi tới, vừa muốn ôm Thẩm Hạ Lan thì nhận thấy ở cửa có tiếng động nhỏ, không khỏi khựng lại, sau đó quay đầu thì nhìn thấy Diệp Minh Triết đứng ở cửa, có hơi sầu não mà nhìn anh.
“Có chuyện sao?”
“Con hình như chọc mẹ không vui rồi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!