Thẩm Hạ Lan lại nịnh nọt.
Diệp Ân Tuấn khá là thoải mái, đưa dãy số ở trong tay tới.
“Quả nhiên là không nằm ngoài dự liệu của em, Dư Khinh Hồng đã liên lạc với Vu Phong, đây là số điện thoại của Vu Phong.”
Nhìn dãy số ở trong tay của Diệp Ân Tuấn, sắc mặt của Thẩm Hạ Lan tối xuống.
Nếu Dư Khinh Hồng đã tìm đường chết như thế, nếu mình mà không thành toàn cho cô ta thì có lỗi với mình quá.
Thẩm Hạ Lan thấy hai đứa con trai thổi phồng mình như vậy, tâm trạng lập tức tốt lên. Lại nhìn Diệp Ân Tuấn, cô có chút ghét bỏ rồi.
“Sếp Diệp, là lão tổng của một công ty trên sàn, tài ăn nói của anh cũng không bằng hai người con trai, không biết xấu hổ sao?”
Giọng điệu hơi có vẻ ghét bỏ của Thẩm Hạ Lan lập tức làm Diệp Ân Tuấn buồn bực.
Anh trêu ai ghẹo ai rồi.
“Anh xấu hổ? Sao em không nói hai tên nhóc thối này rõ ràng là trợn mắt nói bừa đi?”
Lời này của Diệp Ân Tuấn vừa nói xong, Thẩm Hạ Lan lập tức muốn khóc.
“Ý của anh chính là ghét bỏ em béo đúng không?”
“Không phải, anh không phải ý này.”
Diệp Ân Tuấn vội vàng giải thích.
Thẩm Hạ Lan lại nhất quyết không tha nói: “Không phải ý này là ý gì? Được, Diệp Ân Tuấn, ra là trong lòng anh đã sớm ghét bỏ em, chỉ là không nói thôi phải không? Hôm nay cuối cùng cũng tìm được cơ hội, không nói không vui đúng không? Có phải mấy lời dỗ ngon dỗ ngọt kia của anh cũng là lừa gạt em?”
Diệp Minh Triết nhìn Thẩm Hạ Lan nổi giận, lập tức vẫy vẫy tay với Diệp Tranh.
Diệp Tranh đi đến, có chút lo lắng nói: “Có cần khuyên nhủ không? hình như mẹ giận thật rồi.”
“Khuyên cái gì mà khuyên? Cặp đôi người ta đánh là hôn mắng là yêu, trước mặt chúng ta ngược cẩu show ân ái đấy. Đừng có nhiều chuyện. Đi thôi, đi ăn cơm.”
Diệp Minh Triết trực tiếp dắt tay Diệp Tranh vào phòng ăn.
Khóe mắt Diệp Ân Tuấn nhìn thấy con trai mang theo Diệp Tranh đi, không khỏi có chút buồn bực.
Cái tên nhóc thối này, không nhìn thấy mình đang bị vợ vây công sao?
Sao nó lại không biết ra tay cứu giúp chứ!
Rõ ràng là vì vừa rồi mình cười nhạo thân hình của nó mới bị trả thù như vậy.
Cái con thỏ nhỏ đen tối này!
Diệp Ân Tuấn phỉ nhổ trong lòng, thật sự không còn thời gian mà nghĩ đến cái khác, chợt nghe thấy Thẩm Hạ Lan càng nói càng tức giận, giống như thật sự đau lòng.
“Em biết mà, anh nói cái gì mà yêu em đều là giả dối, là gạt người, là…”
Lời Thẩm Hạ Lan còn chưa nói hết, trực tiếp bị Diệp Ân Tuấn kéo tới, bá đạo hôn lập tức ngăn lại cô lải nhải.
Một chiêu này thế mà lại có tác dụng.
Hai người hôn hôn đến mức có chút không thể khống chế được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!