Hồ Ngọc Duyên trực tiếp đi ra ngoài. Lúc trong phòng chỉ còn lại Diệp Ân Tuấn và Tống Dật Hiên, Tống Dật Hiên nhíu mày hỏi: “anh đến đây với bộ dạng muốn hỏi tội là có ý gì vậy
chứ? Tôi lại trêu chọc phải anh rồi à?”
“Từ Hiền Trang là ai? Cậu nói rõ mối quan hệ của cậu với cô ta cho tôi biết đi” Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm Tống Dật Hiên có chút tức giận. “Dựa vào cái gì?”
CC
“Chỉ dựa vào việc cô ta hao tổn tâm cơ nhằm vào Hạ Lan, lý do này đã đủ chưa?”
Lời nói của Diệp Ân Tuấn làm sắc mặt của Tống Dật Hiên hoàn toàn thay đổi.
“Anh nói gì mà sao tôi nghe chẳng hiểu gì vậy? Anh chắc chắn Từ Hiền Trang nhắm vào Thẩm Hạ Lan sao?” Tống Dật Hiên ngơ người ra.
Anh ta không sao tưởng tượng được tại sao một sinh viên như Từ Hiền Trang lại nhằm vào Thẩm Hạ Lan, hơn nữa cô ta biết Thẩm Hạ Lan kiểu gì?
Diệp Ân Tuấn nhìn biểu hiện của Tống Dật Hiên, biết bây giờ anh ta cũng không hiểu đã có chuyện gì, có lẽ còn không biết bộ mặt thật của Từ Hiền Trang, không nhịn được mà nhíu mày.
“Còn nhớ Trương Mẫn không?”
Đã qua lâu như vậy rồi mà Diệp Ân Tuấn đột nhiên nhắc tới Trương Mẫn, khiến mặt mũi Tống Dật Hiên không được vui vẻ là bao. Đối với anh ta, Trương Mẫn chính là một cái gai trong ngực, tuy cô ta đã chết nhưng cái gai ấy đã chui vào máu thịt của Tổng Dật Hiên rồi. “Anh đang muốn nhắc tôi không được để Từ Hiền Trang trở thành Trương Mẫn thứ hai sao?”
“Anh biết như vậy là được rồi, có một số việc tôi không muốn nói nhiều, tôi tới đây là vì muốn nói cho anh biết tất cả những gì Từ Hiền Trang đã làm với Hạ Lan, tôi muốn cô ta phải trả cái giá xứng đáng, nếu cô ta vẫn u mê không chịu tỉnh ngộ, vậy tôi đành phải vô tình thôi.”
Diệp Ân Tuấn nói xong thì đứng dậy đi luôn.
Khi anh đi qua cửa phòng, Tống Dật Hiên chợt nói một câu: “Tôi chẳng thân quen gì với cô ta cả, anh muốn làm sao thì làm, không cần báo cho tôi, tôi lại càng không ra mặt vì người không liên quan”
“Tốt nhất là thế"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!