Đối với điểm này, Diệp Ân Tuấn rất dễ thương lượng. Mặc dù Thẩm Hạ Lan có chút phiền muộn, nhưng mà cũng phát hiện sức khỏe của mình mà không cần rèn luyện, chỉ sợ là sẽ mất sớm. “Được rồi, nhưng mà không thể tập với cường độ cao” “Anh sẽ cố gắng”
Diệp Ân Tuấn ngồi xổm xuống trước mặt của Thẩm Hạ Lan. Nhớ tới sáng ngày mai còn phải tiến hành tập thể dục buổi sáng, cô bò lên trên lưng của Diệp Ân Tuấn. Sau lưng của Diệp Ân Tuấn rất ấm áp, cũng rất rộng rãi, mang đến cho người ta một cảm giác an toàn. Không biết là do Thẩm Hạ Lan đi dạo mệt mỏi hay là do cái gì đó, cô cứ dựa ở trên lưng của Diệp Ân Tuấn rồi ngủ thiếp đi. Lúc Diệp Ân Tuấn nghe thấy tiếng hít thở đều đều của cô, anh không khỏi sửng sờ, sau đó lại nở nụ cười, bước chân bình ổn đi đến nhà tổ nhà họ Diệp.
Diệp Nghệ Nghe thấy Diệp Ân Tuấn trở về, bỗng nhiên lại nhào tới, lúc nhìn thấy Diệp Ân Tuấn công Thẩm Hạ Lan thì lại nhẹ nhíu mày. “Mẹ đã lớn như vậy rồi mà vẫn còn cần ba cõng nữa ạ?”
Giọng nói của Diệp Nghề Nghê rất bất mãn.
Diệp Ân Tuấn cười nói: “Cho dù mẹ con có già đến bảy tám chục tuổi đi nữa thì cũng là vợ của ba, chồng cũng vợ mình, đó là chuyện nên làm” “Chồng đều sẽ cõng vợ ạ?” “Đương nhiên rồi.”
Diệp Ân Tuấn dịu dàng sờ đầu Diệp Nghề Nghệ, sau đó cõng Thẩm Hạ Lan đi vào trong phòng ngủ.
Anh cởi giày ra cho cô, phát hiện bàn chân của Thẩm Hạ Lan hơi sưng đỏ, lập tức cởi áo khoác ra đi vào trong phòng vệ sinh lấy một thau nước nóng rửa chân cho cô.
Thẩm Hạ Lan bị làm phiền giấc ngủ, cô không kiên nhẫn đạp hai cái, nước rửa chân lập tức đổ lên trên người của Diệp Ân Tuấn. Diệp Ân Tuấn có chút buồn cười nhìn cô: “Đừng có làm rộn nữa, em ngủ đi.” “Anh làm như thế này sao em ngủ được?” Thẩm Hạ Lan lẩm bẩm, mí mắt không mở ra nổi. “Em ngủ của em, không làm ấm chân, sáng sớm ngày mai em sẽ rất mệt mỏi” Diệp Ân Tuấn vừa rửa chân cho cô vừa xoa xoa lòng bàn chân ủ ấm cho cô.
Có lẽ vì được xoa bóp dễ chịu, Thẩm Hạ Lan khẽ rên một tiếng rồi lại chìm vào giấc ngủ.
Sau khi Diệp Ân Tuấn rửa chân cho cô xong, lau chân sạch sẽ rồi sau đó bỏ lên trên giường, lúc này mới đứng dậy đi đổ nước rửa chân, liền nhìn thấy Diệp Nghệ Nghệ đứng ở cửa từ lúc nào.
“Sao vậy bé cưng, con có chuyện gì?” “Ba, có phải là sau khi có chồng rồi thì phụ nữ nào cũng sẽ được cưng chiều như thế này không ạ?”
Diệp Nghề Nghê chớp chớp đôi mắt to, vẻ mặt tò mò hỏi. “Đương nhiên rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!