Anh cảm thấy Thẩm Hạ Lan sẽ không gặp phải chuyện như thế này.
Diệp Ân Tuấn vội vàng hỏi cấp dưới về hành tung của Thẩm Hạ Lan, đáng tiếc là cấp dưới của anh không đi cùng vào con hẻm nhỏ, bọn họ nghĩ là đoạn đường có mấy phút chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì.
Nghe đến đó, Diệp Ân Tuấn lập tức nổi giận.
“Đoạn đường mấy phút? Nhanh chóng điều tra cho tôi.”
Lúc này, cấp dưới mới phát hiện chuyện lớn rồi.
Mấy người bọn họ đều chạy vào trong con hẻm nhỏ, nhưng mà bên trong chỉ có một mình Lam Tử Thất đang nằm hôn mê dưới đất.
Sau khi bọn họ đưa Lam Tử Thất đến bệnh viện, Diệp Ân Tuấn là người chạy tới đầu tiên.
Sau khi Lam Tử Thất được cứu tỉnh dậy thì có chút mờ mịt.
“Tại sao tôi lại ở đây?”
“Hạ Lan đâu rồi, các người đã gặp phải chuyện gì?”
Diệp Ân Tuấn nắm lấy cổ tay của Lam Tử Thất.
Lam Tử Thất có hơi đau, nhưng mà lực chú ý vẫn đặt trên câu hỏi của Diệp Ân Tuấn.
“Anh nói cái gì, Hạ Lan làm sao?”
“Tôi hỏi cô đã xảy ra chuyện gì?”
Lúc Diệp Ân Tuấn nhìn thấy ánh mắt mông lung của Lam Tử Thất thì đã biết mình không hỏi được cái gì, nhưng mà anh vẫn hy vọng xa vời.
Có lẽ là Lam Tử Thất có thể nhớ ra chuyện gì đó?
Đầu óc của Lam Tử Thất vang ong ong, cố gắng nhớ lại đoạn ký ức sau cùng là hai người đang bước đi, không hiểu tại sao lại bị người ta đánh cho bất tỉnh.
Về phần ai đánh bọn họ bất tỉnh, Thẩm Hạ Lan như thế nào, cô không có ấn tượng gì hết.
Sắc mặt của Diệp Ân Tuấn vô cùng khó coi.
“Đuổi việc hết tất cả những người đi theo bà chủ vào ngày hôm nay, Hạ Lan không có chuyện gì thì còn tốt, nếu xảy ra chuyện…”
Diệp Ân Tuấn không nói tiếp lời nói phía sau, nhưng mà Phi đã biết.
Lam Tử Thất nghe ra được gì đó từ trong lời nói của Diệp Ân Tuấn.
“Hạ Lan mất tích rồi?”
“Đúng vậy, trước tiên tôi cho người đi điều tra thêm Hạ Lan đang ở đâu.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!