Thẩm Hạ Lan hoàn toàn không biết gần đây mình gặp phải vận khí cức chó gì, cô và Lam Tử Thất đi qua con hẻm nhỏ, không hiểu sao lại cảm thấy có chút bất an, nhưng mà cô chưa kịp nói cái gì thì đã trực tiếp bị người ta đánh cho ngất xỉu.
Lam Tử Thất như thế nào cô cũng không biết.
Lúc Thẩm Hạ Lan tỉnh lại một lần nữa, cô cảm thấy hơi mê man, hai tay hai chân cũng đã bị trói ở trên ghế, đôi mắt bị người ta che lại không nhìn thấy rõ cho lắm.
Bóng đen như thế này làm cho cô có chút sợ hãi, nhưng mà nhớ tới Lam Tử Thất, cô vẫn để mình bình tĩnh lại.
“Có ai không?”
Thẩm Hạ Lan kêu lên một tiếng, xung quanh là sự tĩnh mịch, cô lại không nghe thấy âm thanh của Lam Tử Thất.
Trong lòng của cô cảm thấy bất an.
Nếu như Lam Tử Thất bị nhốt cùng một chỗ với cô, Thẩm Hạ Lan còn có thể cảm thấy tốt một chút, bây giờ chỉ có một mình, cô cũng không biết là Lam Tử Thất có gặp chuyện gì hay không, có bị bọn họ làm gì không, trong lúc nhất thời trong lòng vô cùng bất an.
Không biết là Diệp Ân Tuấn đã trở về chưa, anh có biết mình bị người ta bắt rồi không.
Lúc này, trong đầu của Thẩm Hạ Lan xuất hiện mấy người, nhưng mà suy nghĩ một chút chắc có lẽ không phải là vì một vài người có ân oán nhỏ liền bí quá hóa liều.
Rốt cuộc là ai lại muốn bắt cóc mình?
Thẩm Hạ Lan vẫn luôn chờ có người đến gặp mình, nhưng mà đợi rất lâu cũng không có chờ ai đến, mình thì chờ đến nỗi ngủ thiếp đi.
Phía bên đây, đương nhiên là Diệp Ân Tuấn vẫn còn chưa về.
Thẩm Hạ Lan đi làm cả một ngày mà không gửi tin nhắn cho mình, anh cũng không cảm thấy ra làm sao, dù sao thì tất cả đều nằm trong sự khống chế của anh, lúc cấp dưới của anh nói cho anh biết là Thẩm Hạ Lan với Lam Tử Thất đi ăn mì thịt bò với nhau, anh còn cảm thấy có chút phiền muộn.
Không phải là người phụ nữ này đã quên mình rồi đó chứ?
Cô với Lam Tử Thất ăn cơm no rồi, mình phải làm sao bây giờ?
Nhìn bàn đồ ăn tự tay mình làm, Diệp Ân Tuấn thở dài một hơi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!