Đối với hành động đó của Thẩm Hạ Lan, bọn họ đều rất bất ngờ.
Thẩm Hạ Lan trực tiếp ngồi xuống lấy khuôn ra điều chỉnh thử một chút, cảm thấy âm sắc vô cùng dễ nghe.
Cô nhanh chóng đàn tấu một lần, cô làm như không thấy ánh mắt của những người xung quanh.
Mà trong số đó có sắc mặt của mấy người đã thay đổi.
Sau khi Giang Sơn đi vào thì lập tức nhìn thấy cây đàn tranh ở trong tay của Thẩm Hạ Lan.
“Sếp Thẩm, cô đây là…”
“À nhà soạn nhạc, tôi cảm thấy âm sắc của cây đàn tranh này có vẻ tốt hơn một chút, sau này khi album được phát hành, cây đàn tranh này cứ coi như là tôi tài trợ cho đoàn đội của chúng ta đi.”
Câu nói này của Thẩm Hạ Lan nói ra làm Giang Sơn lập tức ngây người.
Giá trị của cây đàn tranh này bao nhiêu, vừa liếc mắt liền có thể nhận ra ngay, bây giờ Thẩm Hạ Lan lại nói là cô muốn tài trợ cho đoàn đội, trong lúc nhất thời liền kích động không thôi.
“Sếp Thẩm, cô nói thật hả?”
“Đương nhiên rồi, cứ coi như là tôi cảm ơn sự chăm sóc và rèn luyện của Giang Sơn đối với Tử Thất.”
Thẩm Hạ Lan cười nhẹ.
“Làm gì có làm gì có, Tử Thất là thiên tài, tôi là người trân trọng tài năng.”
Giang Sơn rất vui vẻ.
Những người khác nhìn thấy Giang Sơn đều đã nói như vậy, đương nhiên cũng không dám nói cái gì.
Trận phong ba này cứ trôi qua như thế, nhưng mà lúc Thẩm Hạ Lan ở trong nhà vệ sinh thì lại nghe thấy có hai người trong đoàn đội đang nhỏ giọng nói chuyện.
“Thấy chưa hả? Cái cô Thẩm Hạ Lan đó vừa giàu vừa có quyền, cầm cây đàn tranh ba trăm triệu vào đoàn đội, làm cho ai coi vậy? Đây không phải là đang lấy tiền đánh vào trong mặt của chúng ta hả?”
“Nói đúng rồi đó, còn lôi kéo quan hệ nhà soạn nhạc Giang Sơn nữa chứ, nói cái gì mà tặng, ai biết là sau này Hoàng Như có trở về hay không, nói trắng ra còn không phải là người ta đang lập danh tiếng cho mình đó à.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!