Nghe được lời Vị Lai, đám người tóc đỏ gật đầu một cái, về vấn đề này, Vị Lai là người có quyền nhất.
Ngay sau khi mọi người rời đi, bên trong phòng thí nghiệm chỉ còn một mình Vị Lai, cô ta lần nữa nhíu mày, nhìn chằm chằm màn hình máy tính trước mặt. Trước đó, cô ta đã phát hiện biến chuyển trong thân thể Trương Thác, ở nơi bụng anh có một dòng khí đang chậm rãi xoay tròn.
Hiện tại, dòng khí này đang càng ngày càng rõ ràng, ở giữa hàm chứa một tinh thạch màu trắng tựa như năng lượng, mỗi khi dòng khí vận chuyển được một vòng cũng sẽ vận chuyển chút năng lượng này đi khắp cơ thể anh, Vị Lai không đoán được điều này là tốt hay xấu, chuyện này vốn đã nằm ngoài khả năng hiểu biết của cô.
Vị Lai lắc đâu một cái, rời khỏi phòng thí nghiệm.
Thời gian dần trôi qua.
Cùng ngày cuộc chiến tại đảo Ánh Sáng kết thúc, các thế lực lớn cũng rời đi.
Vốn dĩ Lâm Ngữ Lam muốn ở lại trên đảo cùng Tô My, nhưng Tô Du Khanh lại gọi đến báo nhà họ Tô có việc gấp cần Lâm Ngữ Lam trở về xử lý, vào ngày thứ hai mọi người đi, Lâm Ngữ Lam cũng rời đi.
Bạch Trình nói nếu Trương Thác tỉnh lại sẽ báo với cô.
Sau khi mọi người rời đi, cuộc sống trên đảo Ánh Sáng cũng dần đi vào nề nếp, một cuộc đại chiến khiến hòn đảo bị tổn hại nghiêm trọng, rất nhiều khu vực phòng thủ phải xây dựng lại, Vị Lai cũng nhìn ra và tiến hành xử lý những sơ hở trong hệ thống phòng thủ của đảo.
Trương Thác vẫn như cũ ngủ say.
Mỗi ngày ít nhất hai lần, Vị Lai sẽ ghé qua quan sát những biến hóa trên thân thể Trương Thác, lần nào cũng phát hiện, luồng khí trong cơ thể Trương Thác ngày càng lớn. Chuyện này khiến Vị Lai ngờ vực, theo lý mà nói mỗi khi luồng khí xoay chuyển một vòng sẽ truyền năng lượng ra khắp thân thể Trương Thác thì phải càng ngày càng nhỏ lại, nhưng hiện tại tình hình lại không giống như cô ta dự đoán.
Vị Lai lại không chú ý đến tỉnh thể màu trăng đặt không xa nơi Trương Thác nằm, lúc này đây nó đang chậm rãi thu nhỏ lại với tốc độ người thường khó thấy được. Nếu bây giờ Vị Lai có thể nhìn thấy hướng lưu chuyển của dòng khí thì sẽ thấy một liên kết mỏng manh giữa Trương Thác và tinh thể trắng kia.
Những cánh hoa trắng nở rộ trên đảo Ánh Sáng đã dần chuyển sang màu vàng.
Từ ngày Trương Thác ngủ say tới nay đã nửa tháng.
Cổ bảo trên đảo đã được tân trang lại hoàn toàn, những nói bị phá hủy cũng được những thợ mộc giỏi nhất tu bổ lại.
“Vị Lai lão đại thế nào rồi?” Bạch Trình gặp được Vị Lai ở Gổ bảo bèn hỏi.
Vị Lai lắc đâu một cái, “Tình trạng vẫn ổn định, tổn thương trong cơ thể cũng hoàn toàn khôi phục rồi, chỉ là không nói trước được thời điểm tỉnh lại, những thứ này hoàn toàn phải dựa vào lão đại. Lão đại hấp thụ quá nhiều thuốc, nếu là người khác chắc là đã nổ tung mà chết, cũng chỉ lão đại có thể chịu đựng thôi”
Bạch Trình thở dài không nói gì, sức mạnh ngày Trương Thác bộc phát ra quả thật quá kinh người, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì Bạch Trình cũng không tin được có người có thể làm đến mức đó.
Bạch Trình cũng hiểu rõ đạo lý ‘Lấy được càng nhiều thì thứ phải bỏ ra cũng càng nhiều’ này, Trương Thác có thể chống đỡ đã là vạn sự đại cát.
Một loạt tiếng bước chân vang lên sau lưng, Bạch Trình không cần nhìn cũng biết người đến là ai, hỏi, “Ferreth, bên ngoài nói thế nào?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!