Không còn bị áp chế bởi những chiếc máy bay chiến đấu trên trời nữa, ưu thế của đảo Ánh Sáng cũng xuất hiện, bây giờ dù là những người của địa ngục mặc áo giáp hay là những người dân trên đảo mặc áo gai thì thực lực của bên đảo Ánh Sáng cũng mạnh hơn những người mà Tăng Thiên Á dẫn đến rất nhiều.
Một số người ở các thế lực ngầm thấy đảo Ánh Sáng lấy lại được ưu thế của mình thì cũng bắt đầu gia nhập vào cuộc chiến chống lại Tăng Thiên Á.
“Tăng Thiên Á, rút lui!” Người bị bỏng toàn thân khẽ hô lên với Tăng Thiên Á.
Ánh mắt Tăng Thiên Á vẫn còn vẻ gì đó rất phức tạp, nhưng sau đó cô ta vẫy tay, những chiếc máy bay chiến đấu vốn đang bay vòng vòng, xả súng, thấy tư thế đơn giản đó của Tăng Thiên Á thì họ lập tức ngừng băn, dùng tốc độ nhanh nhất để bay ra bên ngoài.
Một chiếc máy bay chiến đấu bay thấp xuống rồi thả dây thừng xuống trước mặt Tăng Thiên Á. Tăng Thiên Á nắm chặt lấy dây thừng, để cho chiếc máy bay kia kéo mình lên cao.
Nhìn về phía Trương Thác đang như vị thần trên trời, cô ta thì thào: “Sao em lại không biết anh thế nào chứ? Em yêu vẻ ích kỷ đó của anh, nhưng tiếc rằng, anh lại chưa bao giờ yêu em”
Máy bay chiến đấu nhanh chóng đưa Tăng Thiên Á rời đi, Sau đó lại có một sợi dây thừng nữa rơi xuống trước mặt người đàn ông mặc đồ trắng.
Gã nắm lấy dây thừng, vừa định đu lên thì lại nghe thấy tiếng quát lớn: “Muốn chạy à?”
Trương Thác xuất hiện từ phía chân trời, cứ vậy mà lao đến, sau đó anh tung một cú đấm về phía ông ta.
Đối mặt với sự công kích của Trương Thác, lúc này thì gã đàn ông kia không thể ra vẻ lạnh nhạt như lúc nãy được nữa, ông ta đang đu lên dây thừng nên chỉ có thể cố gắng dựa vào dây thừng để tránh cú đấm của Trương Thác.
Lần này, cú đấm của Trương Thác đã khác hẳn so với lúc nãy, Anh có thể cảm nhận được rất rõ rằng quanh người của gã đàn ông này có một bức tường khí vô hình nào đó, khi luồn khí từ cú đấm của anh chạm vào lớp khí của đối phương thì lớp khí trên người ông ta lập tức vỡ nát bấy, lúc này người đàn ông đó mới bị Trương Thác đánh thật.
Đúng lúc này, Trương Thác mới hoàn toàn hiểu ra tại sao lúc nãy người đàn ông này lại tránh được sự công kích của na. Vì xung quanh người ông ta luôn có một luồn khí bao lại, bảo vệ ông ta. Mặc dù lúc nấy anh đã công kích rất mạnh, nhưng thậm chí ngay cả tầng khí đó anh cũng chưa phá được.
Nhưng mà Trương Thác cũng hiểu, mặc dù luồn khí này rất mạnh, nhưng nó không phải là vô địch. Đầu tiên, khí trong cơ thể người đàn ông này chắc chắn là có hạn, kể cả khi đó ông ta đột nhiên nhanh hơn bình thường, chắc chắn cũng là nhờ khí. Nhưng ông ta không thể sử duhng nó mãi được, bởi vì nếu lúc nào quanh người ông ta cũng có khí thì liizach đã không đâm ông ta một nhát được rồi.
Sau khi hiểu ra điều này thì Trương Thác cũng thấy thả lỏng hơn khá nhiều, những người có được khí không hẳn là vô địch, phải tìm được cơ hội, thì dù có là cao thủ dùng khí thì cũng sẽ bị thương thôi.
Gã đàn ông kia cố chống lại luồng khí xoáy mà Trương Thác đánh ra, hộc cả máu, ông ta phun máu ra, vẻ mặt tái nhợt.
Trương Thác đánh một kích trúng đích, đang định thừa thắng xông lên thì dưới chân anh lại hãng đi, luồng khí trong người anh đã bị dùng hết rồi, vô số xác máy bay chiến đấu bên dưới đã chứng minh cho những chiến tích kinh người của anh.
Máy bay chiến đấu rút hết đi, người dân trên đảo hò reo rồi dần bình tĩnh lại. Phần đất xung quanh lâu đài cổ bị máu tươi nhuốm đỏ, vô số thi thể chồng chất lên nhau, có cả người của đảo Ánh Sáng, cũng có cả địch.
Đám người Tóc Đỏ cũng bị thương vài chỗ, vòng sáng dưới chân Vị Lai lúc sáng lúc tối, đi lại không đều nữa.
Có thể nói là trận chiết này cực kỳ thảm thiết.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!