Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Truyện Con Rể Quyền Quý Trương Thác Lâm Ngữ Lam Full

Chương 811:

 

Trương Thác nhíu mày lại, trước giờ anh cũng đã từng gặp phải tình huống thế này rồi. Lần trước ở nhà họ Lâm cũng có cảnh này, nhưng khi đó Trương Thác gặp phải người bị cải tạo, chân tay người đó được làm từ má móc, nhưng người trước mặt anh lúc này lại không phải là người đã được cải tạo.

 

“Satan, cậu cứ như một thằng nhóc chưa được ăn cơm nhỉ, cú đấm này chẳng có chút sức lực gì cả” Đối phương bật cười cuồng vọng, sau đó lại đâm một nhát kiếm nữa về phía Trương Thác.

 

Trương Thác khẽ di chuyển đi chỗ khác, tránh đi kiếm của đối phương, đồng thời đánh thêm mấy nhát nữa. Nhưng khi anh đấm vào người ông ta thì chỉ nghe thấy tiếng động rất trầm, Trương Thác cảm nhận rất rõ rằng đây có nghĩa là lực đã tác động vào người ông ta rồi, nhưng anh lại chẳng thể tổn thương được ông ta, giống như là đang đánh vào một con người máy bằng sắt vậy.

 

“Satan, cậu chỉ có chút bản lĩnh ấy thôi à? Vốn dĩ tôi còn định chơi đùa với cậu một lúc, nhưng giờ nhìn vào có vẻ như cậu còn chẳng có tư cách ấy!” Đối phương bật cười, “Đã vậy thì tôi cũng chỉ còn cách là chặt bỏ đầu cậu rồi”

 

Ông ta nói xong thì quơ kiếm ba nhát liên tục, mặc dù ông †a chỉ quơ kiếm trong không khí thôi, nhưng có ba luồn khí đánh thẳng về phía Trương Thác.

 

Trương Thác không né kịp một trong số đó nên cổ ảo bị rách một đường, chỗ cổ anh xuất hiện một vết thương rất nhỏ, chảy máu.

 

“Lão đại!” Ánh mắt Tóc Đỏ hiện lên vẻ hoảng hốt, mới so có mấy chiêu thôi mà Trương Thác đã bị thương rồi? Người kia là ai vậy?

 

Satan là người đàn ông được mọi người coi là mạnh nhất trên thế giới này, là cường giả đầu tiên dưới bầu trời này. Danh xưng Satan chính là đại biểu cho sự mạnh mẽ của anh, trên đời này có mấy người có thể khiến Satan bị thương chứ?

 

Trương Thác lắc đầu, mỉm cười rồi duỗi tay duỗi chân: “Thú vị đấy, lại đây nào!”

 

Trương Thác hét lớn một câu rồi lao nhanh về phía đối phương.

 

Có thể nói là với tốc độ lúc của Trương Thác, trong mắt người thường thì anh chẳng khác nào một chiếc bóng mờ, vậy thì bây giờ thì người ta chỉ có thể nhìn thấy cái bóng mà anh đã để lại mà thôi.

 

“Nhanh thật đấy!” Đối phương thốt lên theo phản xạ, đợi đến lúc ông ta phản ứng lại được thì Trương Thác đã đứng phía sau ông ta rồi.

 

“Có biết không” Giọng nói của Trương Thác vang lên phía sau ông ta: “Trong mắt tôi thì ông đứng yên một chỗ chẳng khác gì một cây cọc gỗ cả”

 

“Mày!” Đối phương vừa lên tiếng thì Trương Thác đã lập tức đấm mạnh một nhát vào mặt nạ của đối phương. Cú đấm này khiến cho mặt nạ của ông ta bị nứt hẳn ra, đồng thời cả người ông ta cũng bay thẳng ra ngoài.

 

Người ày bị đánh bay ra, vẫn còn chưa đứng vững được thì Trương Thác đã xuất hiện bên cạnh ông ta lần nữa, dồn sức đá mạnh một nhát vào bên người ông ta, một tiếng vang trầm đục vang lên.

 

Thế công của Trương Thác giống như vũ bão vậy, anh không cho ông ta có cơ hội để thở dốc lấy một lần. Dưới sự tấn công của Trương Thác, nười này giống như một con thuyền lá nhỏ trong biển rộng, liên tục lắc lư mà chẳng thể phản kháng lại.

 

Sau đó một tiếng “ÐĐoàng” vang lên, người kia bị Trương Thác đấm mạnh vào ngực, ngã phịch xuống đất, cả người nằm vật ra, thậm chí mặt đất bên dưới ông ta còn bị nứt hẳn ra.

 

Điều này cũng chứng tỏ rằng lực mà anh dùng đã rất mạnh rồi.

 

Trương Thác đứng cạnh ông ta, từ từ thở dốc. Việc ra chiêu liên tục như vậy cũng là một sự thử thách về mặt thể lực đối với anh. Có thể thấy rằng nắm đấm của Trương Thác đã đỏ bừng lên, thậm chí còn ứa máu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!