Bên trong lâu đài cổ, những người của các gia thế lớn trợn ngược mắt lên, thoắt cái mà đảo Ánh Sáng đã bộc lộ ra sức mạnh của mình, lật hết những con át chủ bài lên. Những điều này đã khiến họ hoảng sợ, đây chỉ là một hòn đảo mới thành lập chưa được bao lâu, vậy mà đã có nhiều bí mật như vậy, vừa nãy đã có khoảng mấy nghìn họng pháo được đưa lên dưới mặt đất, vậy ai mà biết được rằng dưới mặt đất còn có bao nhiêu cái nữa chứ.
Không hổ danh là thiên tài có trình độ khoa học kỹ thuật đi trước cả thế giới này hẳn năm mươi năm, Vị Lai – người sở hữu nhãn Vương vĩnh hằng, đúng là tấm khiên lớn nhất của hòn đảo này.
Hỏa lực đã được đặt hết dưới đất, Bạch Trình đứng trước Lâm Ngữ Lam, không hề nhúc nhích dù chỉ một lúc, anh ta liên tục chú ý xung quanh, chỉ cần có anh ta ở đây thì đừng ai hòng khiến Lâm Ngữ Lam bị thương.
Tiếng nổ cực lớn vang lên, cuốn theo cả gió lốc. Bâu trờ đã bị ảnh lửa nhuốm đỏ, những cơn gió cực lớn cuồn cuộn khắp nơi, tấm áo choàng màu trắng đen của Trương Thác bị gió thổi bay phần phật.
Những chiếc máy bay chiến đấu trên trời cũng bắt đầu bắn trả, hỏa lực khiến cho những đầu pháo ở dưới đất nổ tung.
Đá vụn bay tung tóe lên, một quả đạn pháo rơi xuống gần chỗ Hải Thần, dư chấn của vụ bổ đã thổi bay Hải Thần ra xa khoảng mấy mét, anh ta lăn vài vòng dưới đất rồi mới dừng lại được.
Ferreth lấy một khẩu súng ngắn ra khỏi túi áo vest của mình, mặc dù khẩu súng ngắnn ấy chỉ to bằng lòng bàn tay của một đứa trẻ con, nhưng uy lực của nó lại rất lớn, vừa bắn một nhát thì những chiếc máy bay chiến đấu trong phạm vi bốn mươi mét gần anh ta đã trở thành một viên lửa khổng lồ.
Nhưng đúng lúc Ferreth nổ súng thì một dòng lửa quét đến chỗ anh ta, đúng lúc quan trọng nhất, Alex nhào đến chỗ Ferreth, giúp anh ta thoát được khỏi ngọn lửa trí mạng kia.
“Hề, lần này thì coi như xóa món nợ lần trước chúng ta đã đánh cược với nhau rồi nhé” Alex đứng dậy, đưa tay về phía Ferreth.
“Quỷ đen, đừng có mà hòng nuốt tiền của tôi” Ferreth tự chống tay xuống đất, bò dậy.
Những con dơi bắt đầu rơi dần từ trên trời xuống, cả người Tóc Đỏ sũng máu, chiếc áo khoác dài của anh ta đã xuất hiện vô số vết rách: “Lão đại, hỏa lực mạnh của, chúng ta sắp không chịu được nữa rồi.
Mặc dù đám người Tóc Đỏ nhìn khá chật vật, nhưng thật ra thế này cũng đủ để khiến người ta kinh hãi rồi.
Dám lấy sức người để đấu lại hàng trăm chiếc máy bay chiến đấu, lúc này dù nhìn hơi chật vật, nhưng lại chẳng có ai bị thương, đây đã là chiến tích cực kỳ đáng kiêu ngạo rồi.
“Satan, giao tinh thể lửa ra đây đi!” Bỗng bên cạnh có tiếng quát lớn vang lên.
Trương Thác quay đầu lại thì thấy một người mặc áo dài, đeo mặt nạ màu trắng, mặt nạ này chỉ có mỗi màu trắng, không có gì khác nữa. Người này cầm kiếm trong tay, động tác rất nhanh, thoáng cái đã đến gần Trương Thác rồi.
Người kia đâm kiếm, đúng vào khoảnh khắc đó, Trương Thác cảm thấy có gì đó rất quen thuộc, khi đối diện với thanh kiếm của người này, anh có cảm giác giống như lúc đã thấy bức tranh kiếm đâm ở mộ nhà họ Chúc vậy.
“Lại là một người biết dùng khí à?” Trương Thác hừ lạnh một cái, nếu như trước đây, gặp một nhát kiếm thế này có lẽ Trương Thác sẽ hơi luống cuống, nhưng sau lần đánh nhau với lão già ở Chi Lăng thì nhát kiếm này chẳng còn uy hiếp được anh nữa rồi.
Mặc dù nhát kiếm này rất sắc sảo, nhưng uy lực lại hạn chế. Trương Thác né người tránh ra, sau đó nhắm vào mặt đối phương, đấm mạnh một cái.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!