Lâm Ngữ Lam có thể thấy rất rõ, sau tiếng nổ đó, có một xác máy bay rất lớn, rơi xuống từ đỉnh cột buồm, thậm chí nó còn đang phát sáng.
Váy dài màu tím của Nguyệt Thần bay phấp phới trong không trung, bà cầm một cây sáo bạc, vung mạnh một cái, cây sáo biến thành một câ phất trần. Nguyệt Thần vung cây phất trần về phía đỉnh côt buồm, sau đó cả người bay lên.
Thập Vương của đảo Ánh Sáng, ai cũng là những người ạt trình độ cao nhất trên thế giới này, không ai dám khinh hường. Dù là hai người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần như Vị Lai zà Nguyệt Thần thì cũng được mệnh danh là ác ma hàng đầu.
Cửa lớn của hội trường được mở ra, mọi người lao ra “goài.
“Cô chủ!” Tô My chạy vội đến chỗ Lâm Ngữ Lam, nhưng anh ta không dám nhìn thẳng vào Trương Thác nếu vị Satan tày mà biết rằng mình đã từng xem thường anh rất nhiều, lại òn giới thiệu người đàn ông khác cho vợ anh thì chắc chắn là anh sẽ giết anh bằng một cách rất thê thảm.
Trương Thác nhìn liếc về phía Tô My rồi nói: “Bảo vệ °ho tốt cô chủ của mình, biết chưa?”
“Biết… biết rồi ạ!” Tô My sợ sệt gật đầu.
Trong lúc anh đứng nói chuyện thì một chùm lửa đánh úp ại, đập thẳng xuống đất, bụi đất bay lên, sau đó một hòn đá ở rên lâu đài cổ rơi xuống, đập mạnh vào phần đất gần Trương 3á Sinh, khiến mặt đất rung lên.
Anh ngẩng đầu lên, thấy một chiếc máy bay chiến đấu bay 1uanh đầu mình.
“Bạch Trình!” Trương Thác nghiêm mặt lại, hét lớn một tiếng, sau đó đạp mạnh hai chân xuống đất, sau khi đạp xong, cả người Trương Thác lập tức phóng thẳng lên trời như một viên đạn, phần đất anh vừa đứng còn nứt hẳn ra.
Trương Thác lao lên như vậy được khoảng bảy tám mét, khoảng cách này đã nằm ngoài phạm vi mà người bình thường có thể nhảy lên rồi.
Đúng lúc tốc độ của Trương Thác giảm xuống, giống như sắp rơi xuống lại.
“Tôi đây!” Bạch Trình lao đến từ phía xa, dồn sức, ném mạnh thanh đao đen trong tay, thanh đao lao thẳng đến chỗ Trương Thác. Lúc này Trương Thác đang chuẩn bị rơi xuống lại tính thời gian, đạp mạnh hai chân vào thanh đao, sao đó cả người lại bay vút lên, lao thẳng đến chỗ máy bay chiến đấu trên không.
Người trong buồng lái máy bay chiến đấu trợn ngược mắt lên, hiển nhiên là người này không ngò rằng có người lại có thể dựa vào sức mình để bay lên trên độ cao hai mươi mét so với mặt đất thế này. Lúc này dù người đó có muốn cất cánh bay lên cao thì cũng chẳng kịp nữa rồi.
Trương Thác nhảy lên chiến cơ, đứng trên đỉnh của nó, luồn khí mạnh trên đó dường như chẳng ảnh hưởng gì đến anh. Anh đứng vững ở đó, nhe răng ra cười với người ngồi ở khoang điều khiển qua lớp kính thủy tinh, rồi đấm mạnh vào khoang điều khiển.
Sau cú đấm của Trương Thác, lớp kính của khoang điều khiển lập tức vỡ nát bấy.
Trương Thác lại đấm thêm một cú nữa, lần này cửa kính của khoang điều khiển đã vỡ vụn hoàn toàn, sau đó anh túm lấy người đang điều khiển máy bay chiến đấu, người này cứ vậy bị ném ra ngoài cabin với vẻ mặt đầy vẻ bối rối.
Chiếc máy bay chiến đấu đang bay trên bầu trời bỗng lảo đảo, sau đó lao thẳng xuống mặt đất.
Trương Thác căn đúng thời gian, nhảy ra khỏi thân máy bay, rồi đáp lại xuống đất, việc bị rơi từ độ cao hai mươi mét xuống, không hề ảnh hưởng gì đến anh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!