Chương 295:
Dương Viên ngăn chặn sự sắp xép của người nhân viên lại: “Người thực chiến để chúng tôi sắp xếp.”
Người nhân viên có chút lúng túng khó xử trả lời: “Dương tiểu thư, cái này hình như có chút không phù hợp quy tắc rồi?”
Dương Viên buồn cười nói: “Quy tắc? Trung tâm của các người đã từng sắp xếp trận đấu thực chiến cho người có mức lương hằng năm là 160 triệu chưa? Những người trên võ đài này, có người nào có thể chứng minh được hay không? Người để tôi sắp xếp, nếu như các người không đồng ý, thì kết quả thực chiến lần này, tôi không công nhận!”
“Cái này…” Người nhân viên có phần hơi khó xử nhìn về phía Trương Thác.
Trương Thác gật đầu: “Tôi thì tùy thôi.
Sau khi nhận được câu trả lời của Trương Thác, trong lòng của người nhân viên có chút cảm khái, đặc biệt sắp xếp một võ đài, cắp cho Trương Thác và những người khác dụng cụ dùng cho trận thực. chiến.
“Mễ Lan, em trở về rồi à?” Một giọng nói vui mừng đây bắt ngờ vang lên bên cạnh.
Thì thấy được, một người phụ nữ tầm 30 tuổi, tướng mạo cũng không xem là quá xinh đẹp, nhưng khí chất thì lại cực kỳ nổi bật đang chậm rãi bước qua, bên cạnh người phụ nữ này, theo sau là một nữ vệ sĩ tóc ngắn, động tác lão luyện giàu kinh nghiệm.
Lúc nhìn thấy người phụ nữ có khí chất này, trên gương mặt Mễ Lan lộ ra vẻ vui mừng: “Chị Hồng?”
“Nha đầu nhà em, trở về cũng không biết nói với chị một tiếng.” Gương mặt chị Hồng lộ ra vẻ trách cứ: “Hôm nay đến đây làm cái gì, tìm vệ sĩ à?”
“Không có.” Mễ Lan lắc đầu, chỉ vào Trương Thác: “Cùng với bạn đến đây làm một bài kiểm tra.”
“Kiểm tra? Ở Mức giá gì rồi?” Hiển nhiên có thể thấy chị Hồng rất rõ quy tắc ở nơi này, trực tiếp hỏi thẳng.
“Yo, đây chẳng phải là dì Hồng sao? Sao nào, bạn dì à?”
Dương Viên từ bên cạnh thong thả đi đến: “Sao nào, dì cũng muốn nhúng tay vào sao?”
“Tôi còn tưởng là ai, hóa ra là công chúa của Công nghiệp Vĩnh Phong?” Chị Hồng liếc Dương Viên một cái: “Ở đây là chỗ của nhà họ Dương cô sao? Còn không cho tôi đến sao?”
“Ha ha.” Dương Viên khẽ cười một tiếng: “Dì Hồng đi đâu, tôi làm gì mà quản được chứ, tôi chỉ đến để kiểm tra một chút, xem thử mức định giá của người nào đó, có giống với những gì mà trung tâm kiểm tra định giá ra hay không mà thôi.
Thấy Dương Viên nhìn Trương Thác, chị Hồng cũng đặt ánh mắt của mình lên trên người Trương Thác.
Đây là một người phụ nữ có EQ (*) cực cao, chỉ cần dựa vào bầu không khí thôi, thì đã có thể nhìn ra được, Dương Viên và bạn của Mễ Lan không hợp nhau.
(*) Chỉ số cảm xúc Trương Thác không nói thêm những lời nhảm nhí thừa thải, trực tiếp đi lên võ đài không người đó.
Võ đài có hình vuông, chiều dài và chiều rộng mỗi chiều khoảng 5 mét, đủ để người bên trong võ đài phát huy quyền cước.
“Hy vọng là tôi không đến trễ, đừng để cho một số người bỏ chạy, thì không xem được kịch hay nữa rồi.” Dương Hải Phong hôm qua vừa mới bị Trương Thác tát cho hai bạt tay xuất hiện trong phòng kiểm tra, khi anh ta nhìn thấy Mễ Lan cũng ở đây, biểu cảm hơi có chút kinh ngạc.
Chính là lúc vừa rồi, anh ta nhận được điện thoại của em gái mình, kêu mình đưa hai người lành nghề đến, dạy dỗ một thằng nhóc không biết trời cao đất dày, đối với loại chuyện này, Dương Hải Phong chẳng cần phải suy nghĩ gì cả, thì đã đưa người đến, anh ta không thể ngờ rằng, Mễ Lan cũng ở đây.
“Anh, chính là cái tên trên đó.” Dương Viên đi đến trước mặt Dương Hải Phong, đưa tay chỉ lên võ đài.